Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 539

Đám người kinh hô, bị cương phong phần phật kia bức lui, Cung Bát Lưu triển khai toàn bộ năng lực, lực lượng tích súc của bảy lần không gian chớp động quả thực giống như một gò núi nhỏ đánh tới.
"Ngươi đi chết đi!" Giọng nói lạnh lùng vang vọng trên đường đi.
"Ngươi quỳ xuống cho ta!"
Vương Khung nhìn cũng không nhìn, bàn tay lớn nâng lên, như là nghiệt long trùng thiên, trực tiếp đánh vỡ vụn kình phong hung mãnh, lòng bàn tay chụp lấy đầu của Cung Bát Lưu bỗng nhiên đè xuống.
Ầm một tiếng...
Cung Bát Lưu giáng xuống từ trên trời với tư thế cực kỳ uyển chuyển, quỳ rạp xuống trước người Vương Khung, lực lượng cường đại khiến cho mặt đất cũng đều nứt vỡ.
"Chuyện này..." Đám người mở to hai mắt nhìn, chấn kinh đến rớt cằm.
Không ai ngờ được, thực lực của Vương Khung vậy mà khủng bố như thế, chỉ dựa vào nhục thân vậy mà có thể không quan tâm đến đòn tấn công của Cung Bát Lưu! ?
Nhưng nói đi thì cũng phải nói lại, năng lực của Cung Bát Lưu dùng để quỳ xuống quả thực là khí thế rộng rãi, bễ nghễ bát phương.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, không có ai sẽ nghĩ đến, quỳ xuống vậy mà cũng có thể quỳ đến kinh thiên động địa, thành ý mười phần như vậy.
Quỳ xuống với phương thức như thế này, chỉ sợ cho dù là có hoạ diệt tộc, đối phương cũng đều có thể miễn cho ngươi.
Suy cho cùng, trên đời này, không phải ai cũng có thể quỳ xuống từ trên không với hai đầu gối chính xác như vậy.
"Quả nhiên là huynh đệ tình thâm, vậy mà dùng loại phương thức này cầu xin tha thứ." Vương Khung không khỏi cảm thán: "Ngươi làm như thế này, ta cũng đều không có ý tứ giết gã."
"Ngươi..." Cung Bát Lưu xấu hổ giận dữ đan xen, ngay cả xúc động muốn tự tử cũng đều có, dạng sự tình này nếu như truyền đi, y cả một đời cũng khong thể thoát khỏi danh hào Quỳ Thần.
Đặc biệt là nếu truyền đến Thiên Võng, ở chỗ kia loại người gì cũng đều có, thêm mắm thêm muối, y về sau cũng không cần làm người.
"Thật sự là nhân tài." Vương Khung cười to, khí tức sinh mệnh nồng đậm cuộn trào, Nguyên Khí Trì hiển hiện trong bàn tay.
Hắn ngoắc ngón tay, một luồng nguyên khí bay ra từ trong hồ nước, giống như Giao Long bay cao, tiến vào bên trong đan điền của Cung Bát Lưu.
Lực lượng Nguyên Khí Trì nắm giữ uy năng tạo hoá, phản ứng của mỗi người sau khi hấp thu tế luyện đều không giống nhau.
Liền giống như Đường Phi Ngư, sau khi dung hợp nguyên khí, nhiều nhất chính là năng lực trở nên lớn mạnh một chút, theo việc y tế luyện nguyên khí càng ngày càng mạnh, cũng sẽ nắm giữ năng lực chữa trị.
Đây chính là bản sự đặt chân của Bổ Thiên Công Hội.
Nhưng có một ít người sau khi dung hợp nguyên khí, còn có được biến hóa ngoài ý muốn.
Cũng ví dụ như Hồng Thần, Hỏa Chủng của y thu hoạch được đề thăng, năng lực cũng tiến hóa theo đó.
Có thể tưởng tượng được, độ phù hợp của bản thân y cùng với lực lượng Nguyên Khí Trì là cực cao, ở bên trên con đường tế luyện nguyên khí, tiến cảnh tu vi nhất định còn nhanh hơn Đường Phi Ngư nhiều.
Nhưng dạng hạt giống giống như Hồng Thần là vạn người không được một, có thể gặp được một người đã là rất hiếm thấy.
Trừ phi Bổ Thiên Công Hội càng ngày càng cường đại, môn đồ đệ tử thu nhận càng ngày càng nhiều, số lượng lớn, mới sẽ xuất hiện một vài dạng hạt giống như Hồng Thần.
Ầm ầm! Nguyên khí tinh thuần chui vào trong cơ thể của Cung Bát Lưu, dung hợp cùng với Hỏa Chủng trong cơ thể của y, trong khoảnh khắc, tinh hoa sinh mệnh nồng đậm rải ra toàn thân, chân nguyên nguyên bản bị Vương Khung đánh tan tụ hợp một lần nữa, liền ngay cả vết rách trên xương bánh chè của y cũng dần dần khép lại.
"Chuyện này..."
Cung Bát Lưu vừa mừng vừa sợ, y không ngờ được, thủ đoạn của vị cường giả bí ẩn trước mặt này vậy mà huyền diệu như thế, chẳng những chữa trị thương thế của y trong giây lát, mà còn khiến cho thực lực của y đề thăng không ít.
Y có thể cảm thấy được, đạo nguyên khí chiếm cứ ở bên trong Hỏa Chủng kia, tự tại thông linh, thế mà đang tự chủ hấp thu thiên địa linh khí.
Loại đồ vật này tương liên cùng với huyết mạch của y, nếu như ngày đêm tế luyện, đạo nguyên khí này sẽ càng ngày càng mạnh, thực lực của y cũng sẽ nhất định nước lên thì thuyền lên.
Đây quả thực là tồn tại có thể so với pháp bảo.
Vương Khung lặng lẽ quan sát biến hóa phát sinh của Cung Bát Lưu.
Trên thực tế, hắn là đang thí nghiệm lực lượng Nguyên Khí Trì đến cùng mạnh bao nhiêu, tài liệu càng nhiều, sự hiểu rõ của hắn đối với Nguyên Khí Trì liền sẽ càng sâu sắc thấu triệt.
Trong mắt hắn, bất kể là Hồng Thần, hay là Cung Bát Lưu, một khi dung hợp nguyên khí, liền coi như là thành viên của Bổ Thiên Công Hội, bọn hắn thiện hay ác, tốt hay xấu cũng liền không đáng để ý.
Bởi vì mệnh mạch của bọn hắn đã cùng một nhịp thở với Nguyên Khí Trì, Vương Khung có thể tùy ý chưởng khống.
Đây cũng là chỗ đáng sợ của Nguyên Khí Trì.
Nắm giữ món bảo vật này, Bổ Thiên Công Hội liền có thể ở bên trong một thời gian rất ngắn cấp tốc khuếch trương, một đạo nguyên khí liền có thể khiến cho thực lực bản thân tăng vọt, còn có thể nắm giữ năng lực chữa trị trong giây lát.
Chỉ cần là tu sĩ tu luyện Hỏa Chủng, thức tỉnh năng lực, không có người nào có thể nhẫn nhịn được dạng dụ hoặc này.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, lực lượng Nguyên Khí Trì như thể mỹ vị độc dược, coi như biết rõ quan hệ lợi hại ở bên trong, cũng sẽ có người phấn đấu quên mình, lựa chọn dung hợp dạng lực lượng này.
Đối với bọn hắn mà nói, chỉ cần không phản bội Bổ Thiên Công Hội, cái gọi là phong hiểm liền sẽ không còn tồn tại.
"Cơ duyên...đại cơ duyên..."
Trong nội tâm Cung Bát Lưu run rẩy, trong ánh mắt nhìn về phía Vương Khung triệt để biến đổi, bên trong kính sợ lộ ra một tia cực nóng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận