Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 288

Ông! Đột nhiên, từng vết nứt hiển hiện ở phía trên trường thương đẫm máu, đồng thời càng ngày càng nhiều, lít nha lít nhít, trong giây lát liền trải rộng ra thân thương.
Một cỗ khí tức hủy diệt lộ ra từ bên trong thân thương, khiến người ta run sợ.
"Mẹ kiếp, loại đồ vật này muốn tự bạo." Bạch gia chửi ầm lên.
Nó đã đánh giá thấp chủ nhân của thanh trường thương này, ý chí còn sót lại kia thực sự quá cương liệt, thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, coi như tự bạo cũng không nguyện ý bị Vương Khung trấn áp.
Loại đồ vật này nếu như thật sự nổ tung, cổ huyệt sụp đổ, bọn hắn cũng đều sẽ bị chôn vùi ở phía dưới sông núi này.
"Sắp xong đời?" Trong lòng Vương Khung giật thót một cái.
Ông! Đúng lúc này, Hắc Long Đao trong tay hắn đột nhiên bay ra ngoài, lớp vảy màu đen hiển hiện từ bên trên thân đao, lít nha lít nhít, sống động như thật, thân đao sắc bén bỗng nhiên vỡ ra, là hóa thành một cái miệng khổng lồ.
"Hoạt Tính Binh Trang, binh khí đại hung! ?" Nhãn tình của Bạch gia sáng lên, trầm giọng quát.
Hắc Long Đao thoát ly khỏi sự khống chế của Vương Khung, lân giáp trải rộng, hoàn toàn lộ ra răng nanh, như là một đầu hung thú tỉnh lại, hung uy đáng sợ như một cơn gió dữ dội, càn quét ngang qua.
Nó bỗng nhiên há mồm, phong mang nhấp nháy, trực tiếp nuốt chửng trường thương đẫm máu.
"Mẹ nó!" Con ngươi của Vương Khung bỗng nhiên co lại, chịu xúc động sâu sắc.
Hắn không ngờ được, thanh đao lúc trước thúc què tùy ý chế tạo cho hắn này lại cất giấu hình thái đáng sợ như vậy.
Dạng bộ dáng này, quả thực liền giống như giống như là một con sói đói khát, háu ăn với món ngon trước mặt.
Hắc Long Đao nhai trường thương đẫm máu "Răng rắc răng rắc", ý chí bên trong thanh thương này đã sớm bị Yêu Huyết hao mòn hầu như không còn, bây giờ bị Hắc Long Đao áp chế gắt gao, không còn bất kỳ lực lượng phản kháng nào.
Những mảnh kim loại bay tứ tung, phát ra vài đốm lửa, chiếu sáng cổ huyệt.
Ngoại trừ tiếng nhai, chung quanh hoàn toàn im lặng, Vương Khung lộ ra vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Hắc Long Đao ăn như gió cuốn.
Cảm giác tham lam và đói khát vô tận trào ra giống như thực chất, khiến cho hắn nhìn thấy mà giật mình.
"Thanh đao này...Yêu Đao..." Chủ quầy gầy yếu ngưng ánh mắt lại, trầm giọng nói.
Đối với tu sĩ mà nói, có 3 cuốn sách không thể không đọc, phân biệt là "danh sách trăm đại dị năng giả", "Kỳ Thú Bảng» cùng với "Thiên Binh Đồ Sách".
Thiên Binh Đồ Sách, ghi chép các loại thần binh lợi khí thành danh đã lâu trong thiên hạ.
Trong danh sách Yêu Đao, có hết thảy mười ba thanh.
Những Yêu Đao này chí tà chí dị, chí hung chí linh, tạo nên giết chóc vô biên, gây ra vô tận oan nghiệt, được thế nhân gọi là yêu.
Chủ quầy gầy yếu đã từng nhìn thấy một thanh Yêu Đao trong " Thiên Binh Đồ Sách", quả thật là đại hung chí tà, người bình thường căn bản không thể tiếp cận, chớ đừng nói chi là gánh chịu lực lượng của nó.
Người có thể khống chế Yêu Đao, số mệnh huyền bí, nhảy ra khỏi sinh tử, nếu không ắt sẽ gặp phải phản phệ.
Lực lượng của thanh Hắc Long Đao trước mặt này mặc dù không sánh bằng những thanh Yêu Đao kia, nhưng khí thế thuần tuý lại còn hơn.
Chủ quầy gầy yếu nhìn về phía Vương Khung, không biết rõ hắn là lấy được một thanh đao như vậy từ nơi nào.
"Thanh đao này quá hung, ngươi mang theo nó, e rằng sẽ dẫn đến đại họa!" Chủ quầy gầy yếu tới gần Vương Khung, không nhịn được mở miệng nhắc nhở.
Ông! Tiếng nói rơi xuống, Hắc Long Đao ngâm dài một tiếng, đao quang nhấp nháy, nhắm ngay vào chủ quầy gầy yếu, lộ ra sát cơ.
Một thanh đao lại sinh ra địch ý đối với chủ quầy gầy yếu, quả thực quỷ dị.
"Hừ!" Vương Khung nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, ngăn ở trước người chủ quầy gầy yếu.
Quả thật là lật trời, ở trước mặt chủ nhân hắn, cũng dám kêu gào như vậy, hoàn toàn quên đi thân phận chính mình là đồ đao.
Như vậy có ổn không?
Lập tức, Hỏa Chủng màu đen trong cơ thể Vương Khung vận chuyển, khí tức khủng khiếp dâng trào, bao phủ Hắc Long Đao.
Hắc Long Đao khẽ run lên, phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, sát cơ nội liễm, rốt cuộc không còn kêu gào như trước nữa.
Đối với chủ nhân, nó cảm thấy kính sợ theo bản năng, trong nháy mắt, lân giáp lui tán, miệng lớn dữ tợn khép lại một lần nữa, hóa thành thân đao rét lạnh.
Hưu! Hắc Long Đao lóe lên, một lần nữa rơi vào trong tay Vương Khung.
So với trước đó, thân đao dường như càng nhẹ hơn.
Nhưng Vương Khung mơ hồ cảm giác được, bên trong thanh đao này cất giấu một đoàn sát khí màu máu, càng là không ngừng nhúc nhích, dường như là còn chưa triệt để tiêu hóa thanh trường thương đẫm máu mới vừa rồi kia.
"Ngươi lại đè ép được." Chủ quầy gầy yếu kinh dị nhìn Vương Khung.
"Chỉ là tạm thời đè ép." Bạch gia cười lạnh, đi tới, nhìn Vương Khung từ trên xuống dưới: "Thanh đao này của ngươi không phải là Yêu Đao phổ thông, nó đã dần dần thức tỉnh, ngươi có thể đè ép được, là bởi vì ngươi mạnh hơn nó."
"Hiện nay, nó thôn phệ thanh trường thương này, lực lượng liền sẽ tăng mạnh, đến một thời điểm nào đó, nếu như ngươi không đè ép được nó, hắc hắc..." Bạch gia cười lạnh, cũng không nói câu sau.
Trong lòng Vương Khung khẽ động, buột miệng hỏi: "Ý của ngươi là, thanh đao này rất lợi hại, còn có tiềm năng chưa được bị khai quật ra?"
"..."
Bạch gia im lặng, dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn Vương Khung.
"Ngươi không thể suy nghĩ như người bình thường sao?"
"Hoá ra đao của ta thích ăn binh khí! ?" Vương Khung nhếch miệng, vuốt ve Hắc Long đạo.
Nói một cách khác, lúc hắn rời khỏi Tam Dương Trấn, thúc què không phải là đưa cho hắn một thanh đao thông thường.
Hoá ra lại là một kiện bảo bối, Hắc Long Đao nguyên bản đã rất bất phàm, phối hợp với Lôi Quang Tí của hắn, có thể phát huy ra uy lực cực mạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận