Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 627

Lúc này, y thậm chí còn cảm thấy phải bản thân thật sự là con cưng của phiến thiên địa này, đạt được sự ưu ái của vận mệnh, giống như nhân vật chính trong truyền thuyết vậy, trên người mang vầng sáng, mở ra phần mềm hack.
"Đại ân đại đức, vĩnh viễn không quên." Lục Ly kềm chế tâm tình kích động, ôm quyền nói.
"Ghi nhớ, địch nhân của ngươi chính là Bổ Thiên Công Hội, những vật này đủ để cho ngươi cấp tốc tăng thực lực lên...đi thôi!" Bóng đen kia hờ hững nói.
Lục Ly hơi do dự một chút, thu hồi bảo vật, xoay người rời đi.
Dưới đêm trăng, chỉ có bóng đen kia vẫn đứng lặng y như cũ.
"Ngươi lúc này chính là đã bỏ hết cả tiền vốn, vì sao lại phải tài bồi một tiểu nhân vật như vậy?" Đột nhiên, một vị nam tử người mặc giáp đỏ đi ra từ trong bóng tối.
"Ta dự cảm được người này có nhân quả cực sâu cùng với Đồ Phu, từ nơi sâu xa, dây dưa cùng nhau, y cực kỳ trọng yếu đối với Đồ Phu."
"Đồ Phu nằm mơ cũng đều sẽ không ngờ được, năng lực của ngươi lại đáng sợ như vậy, ngay cả tương lai cùng với nhược điểm của hắn cũng đều có thể tiên đoán được." Nam tử giáp đỏ lộ ra ý cười nói: "Thật đáng tiếc, đại địch như thế, lại sẽ chết nhanh như vậy!"
"Ở trước mặt Luyện Ngục, không có ai có thể gọi là địch nhân, đi thôi!" Bóng đen bình tĩnh nói, dường như cũng không có để Đồ Phu ở trong mắt.
Nói xong, hai thân ảnh giống như trống không tan biến, biến mất trong bóng đêm.
Một hồi lâu sau, dưới ánh trăng, tiếng bước chân nhẹ nhàng chậm rãi vang lên.
"Chậc chậc...có một chút ý tứ, tiểu đội Luyện Ngục! ? Quang Minh Điện quả nhiên vẫn còn ẩn giấu cao thủ!" Người tới mỉm cười, thu hết mọi thứ vừa rồi vào trong mắt.

Hoắc Pháp Vương đã từng nói, ham muốn của con người là bẩm sinh, một khi thu hoạch được lực lượng, liền sẽ bành trướng vô hạn.
Vào lúc này, Lục Ly thu hoạch được cơ duyên to lớn, ngưng tụ Hỏa Chủng, thần thông trên người, tinh thần phấn chấn, không ai bì nổi, quá khứ suy đồi và hèn nhát biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó là sự tự tin vô hạn.
Y nhận ra mình được ông trời ưu ái, là con cưng của thời đại này, nhân vật chính thiên địa, cái gì mà thiên kiêu cái thế, tuyệt thế thiên tài, vương hầu yêu nghiệt cũng đều sẽ bị y giẫm toàn bộ ở dưới chân.
Lục Ly thu hoạch được lực lượng từ đây bất đồng, "Bất Bại Chiến Pháp", Sơn Hà Như Ý Côn còn có Cửu Chuyển Quang Minh Đan đều là kỳ trân hiếm thấy, những bảo bối này đả thông con đường đi tới tương lai của y, thành tựu sự nghiệp vĩ đại vô lượng.
"Thật sự thú vị, liền ngay cả khí chất cũng đều biến đổi, thiên tượng di động, vận mệnh từ đây bất đồng, nhân loại, thật sự là sinh linh kỳ dị." Dưới ánh trăng, Vương Khung nhìn hoang dã mênh mông, khẽ cười nói.
"Y chính là mấu chốt!" Diệp Mặc đi ra từ bên cạnh, ánh mắt của y lạnh lẽo, mơ hồ lộ ra sát ý.
Trong mắt y, phàm là tồn tại có bất kỳ uy hiếp hoặc là địch ý đối với Vương Khung đều không nên tồn tại ở trên thế giới này.
Đối với Vương Khung mà nói, Diệp Mặc là đồng bạn đáng tin và trung thành nhất.
"Tiểu Diệp Tử, năng lực của ngươi càng ngày càng khủng bố, tâm dung thiên địa, thao túng vạn vật, thậm chí ngay cả một tơ một hào dao động này cũng đều có thể bắt được." Vương Khung vỗ vỗ bả vai của Diệp Mặc, không khỏi khen ngợi.
Năng lực của Diệp Mặc đã trở nên đáng sợ hơn, y giống như là một bộ não tự do, có thể dung nhập vào hết thảy mọi thứ, cho dù là Đế Đô cũng đều không thoát khỏi sự giám sát của y.
Chính vì vậy, y mới có thể phát hiện ra sự biến hóa của Lục Ly, phát hiện ra tung tích của tiểu đội Luyện Ngục.
"Người kia rất nguy hiểm!" Diệp Mặc nhắc nhở.
Mặc dù bây giờ Lục Ly chẳng qua chỉ là một tiểu nhân vật vừa mới thu hoạch được lực lượng, đối với Diệp Mặc mà nói cũng không được tính là cái gì, nhưng y có thể cảm giác được, dao động phát ra từ trên người người này, từ nơi sâu xa dây dưa cùng với Vương Khung, lại càng ngày càng sâu.
Tăng thêm sự mê hoặc mà y bị nhồi sọ, đã coi Bổ Thiên Công Hội như là đại địch, chỉ sợ rằng trong tương lai sẽ gây bất lợi cho Vương Khung.
Đối với loại người này, Diệp Mặc tự nhiên sẽ không bỏ qua, phải bóp chết đối phương từ trong trứng nước.
"Đối với ta mà nói, không có bất kỳ người nào có thể được xưng tụng là nguy hiểm, kiếp nạn và cơ duyên đi đôi với nhau, y vừa là kiếp nạn, cũng vừa là cơ duyên." Vương Khung thản nhiên nói.
Bây giờ hắn đã mơ hồ hiểu được hai chữ "Vận Khí" mà Tần Hoàng cho đến cùng ẩn giấu huyền cơ cỡ nào.
Vị Lục Ly này có lẽ chính là mấu chốt dẫn đến "Mạt Pháp Kinh Quyển".
Chỉ là kẻ này chỉ mới chợt lóe tài năng, còn chưa thực sự trở thành chìa khoá chân chính, cho nên Vương Khung muốn đợi, đợi đến thời điểm thiên cơ chân chính hiển hiện, kỳ thế đại thành, chính là thời điểm hắn hái quả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận