Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 271

"Ta trước đó đã từng lẫn vào Quang Minh Học Cung, tiếp cận Diệp Thiên, kết quả bị bọn hắn phát hiện ra." Chủ quầy gầy yếu thấp giọng nói.
Vương Khung nhíu mày, tổng bộ Quang Minh Học Cung là địa phương nào? Sao có khả năng nói trà trộn vào liền có thể trà trộn vào?
Huống chi, Diệp Thiên là nhân vật bậc nào? Há lại có thể dễ dàng tới gần?
"Ngươi có thù cùng với gã?"
"Chỉ là hiếu kì mà thôi." Chủ quầy gầy yếu nhìn ánh lửa tan hết chung quanh, chuyển ánh mắt qua nơi khác: "Chúng ta vẫn mau đi thôi, dùng thủ đoạn của Viêm Ma, nếu quả thật đến, chúng ta cho dù là một người cũng không đi được."
Viêm Ma Nhung Ngục, ở bên ngoài có hung danh rất cao, huống hồ tu vi cảnh giới Bổ Nguyên tầng năm cũng không phải là bọn hắn có thể ngăn cản.
"Đi đâu?" Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong hang động.
Vương Khung hơi biến sắc, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh cao lớn như diều hâu bay trên không, giáng lâm ở trước người của bọn hắn.
Cùng lúc đó, từng cỗ khí thế mạnh mẽ lần lượt theo sát phía sau, khoảng chừng mười lăm ~ mười sáu người.
Đây đều là cao thủ Quang Minh Học Cung, thuần một sắc cảnh giới Bổ Nguyên.
Mạnh nhất tự nhiên là Viêm Ma Nhung Ngục cầm đầu.
Khí tức của y giống như hỏa diễm sáng rực, vô cùng nóng nảy, vừa lộ diện một cái, liền phô thiên cái địa, biến hang động này thành một cái lò lửa.
"Cao thủ!" Vương Khung có phán đoán trong giây lát.
Viêm Ma Nhung Ngục, còn đáng sợ hơn so với lời đồn đại.
"Vốn là muốn thả dây dài câu cá lớn, nhìn xem lai lịch của ngươi, không ngờ được lại tìm được toà yêu huyệt này, đã như vậy, ngươi hãy ngoan ngoãn chịu trói ở ngay chỗ này đi."
Giọng nói của Nhung Ngục lộ ra một cỗ uy nghiêm không thể trái nghịch, quanh quẩn trong hang động.
Trong mắt y, tìm được yêu huyệt, bắt vị chủ quầy gầy yếu trước mặt này, thậm chí còn có một kẻ đồng đảng của chủ quầy gầy yếu coi như đã là công đức viên mãn, đủ để trở về bàn giao với Diệp Thiên.
Lúc này, cường địch vây quanh, nhìn chằm chằm, ở trong mắt những người này, nhóm người Vương Khung giống như cá trong chậu, chỉ có thể mặc cho bọn hắn xâu xé chơi đùa.
Chủ quầy gầy yếu ngưng ánh mắt lại, trong mắt lóe lên một vệt thần sắc quyết tuyệt.
"Đứng có mưu toan phản kháng, nếu không…"
"Không con mẹ ngươi." Đúng lúc này, Vương Khung đứng dậy, lạnh lùng nhìn Viêm Quang Nhung Ngục, chửi ầm lên: "Một lũ chó săn sắp chết lại còn dám phách lối như vậy, xứng đang đầu thai làm heo ở kiếp sau."
Giọng nói của hắn tràn đầy tự tin, âm thanh truyền bát phương, bộ dáng phách lối kia quả thực liền giống như đang răn dạy cháu trai.
Toàn bộ đám cao thủ Quang Minh Học Cung đều sửng sốt.
Liền ngay cả Viêm Ma Nhung Ngục cũng đều là lộ ra vẻ mặt khiếp sợ nhìn Vương Khung, trong mắt y, đây chỉ là một con côn trùng cảnh giới Bổ Nguyên tầng mà thôi, ở trước mặt y mà cũng dám phách lối như vậy?
Đây là bị dọa điên rồi? Hay là thật sự không muốn sống rồi?
Lúc này, chủ quầy gầy yếu cũng ngẩn người, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ nhìn Vương Khung, không biết rõ hắn vì sao lại phát cuồng như vậy? Đây là muốn chết một cách thống khoái?
"Ngươi...ngươi điên rồi?" Chủ quầy gầy yếu tới gần Vương Khung, nhỏ giọng nói.
"Sợ cái trứng." Vương Khung cười lạnh.
Cao thủ cảnh giới Bổ Nguyên tầng năm đúng là rất đáng sợ, coi như dùng thực lực của hắn bây giờ chỉ sợ cũng đều khó mà địch nổi.
Nhưng hắn căn bản không sợ, đừng quên, ở bên cạnh bọn hắn còn có Bạch gia.
Con lừa thần bị này chính là thâm tàng bất lộ, biết rất nhiều đại bí mật, tinh thông bí pháp Trúc Cơ, coi như là ở bên trong toà yêu huyệt này cũng đều có thể ra vào như cá bơi trong nước.
Ân sư thụ nghiệp của La béo, cao nhân truyền đạo của Vương Khung, tồn tại cao thâm khó lường như vậy sẽ có thực lực mạnh cỡ nào?
Chỉ là cảnh giới Bổ Nguyên tầng năm thì được tính là cái rắm gì!
Vương Khung đã động sát cơ, tất cả những người này đều là thủ hạ của Diệp Thiên, tự nhiên một kẻ cũng không thể bỏ qua, toàn bộ đều phải chết ở nơi này.
"Lão tử để lời nói này ở đây, hôm nay có một kẻ tính một ckẻái, tất cả đều phải chết." Vương Khung nói năng rất có khí phách.
Hắn tự tin như vậy, ngược lại là khiến cho đám cao thủ Quang Minh Học Cung cảm thấy kinh nghi.
Đặc biệt là Viêm Ma Nhung Ngục, trong mắt lóe lên một tia vẻ kiêng dè.
"Hẳn là nơi này còn cất giấu cao thủ?"
Y nhìn Vương Khung từ trên xuống dưới, chỉ thấy đối phương quá mức phách lôi, trong mắt nở rộ sát cơ, như thể thật sự coi bọn hắn là cừu dê chờ bị giết thịt.
"Quả nhiên có mai phục." Trong lòng Viêm Ma Nhung Ngục hơi giật mình một chút.
Chẳng trách chỉ là cỏ dại cảnh giới Bổ Nguyên tầng một lại dám nói chuyện cuồng ngạo như vậy ở trước mặt của y, hoá ra là ở sau lưng có chỗ dựa vào, may mắn là y không có tùy tiện xuất thủ.
Lúc này, sau lưng Viêm Ma Nhung Ngục chảy ra một tia mồ hôi lạnh, y nhanh chóng xoay chuyển tâm niệm, tính toán hết thảy khả năng, suy nghĩ nếu như xảy ra bất trắc, làm như thế nào để toàn thân trở ra.
Nhất thời, không khí đột nhiên ngưng kết.
Quang Minh Học Cung nguyên bản không ai bì nổi đối với những lời kêu gào của Vương Khung, lại là yên lặng, ai cũng không dám xuất thủ.
Một màn này khiến cho chủ quầy gầy yếu nhìn đến trợn mắt hốc mồm, y nhìn về phía Vương Khung, trên gương mặt trắng nõn lộ ra ba phần cổ quái, bảy phần chấn kinh.
Y làm sao có thể ngờ được, Vương Khung chỉ dùng vài ba câu liền có thể khiến cho Viêm Ma bên trong truyền thuyết kiêng kị đến mức không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Nếu như không phải biết rõ chân tướng, y liền cho rằng Vương Khung cùng với Viêm Ma đã thương lượng từ trước, đang bày trò diễn kịch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận