Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 368: Thành toàn cho ngươi

Thủ đoạn cùng với sự tàn nhẫn của Vương Khung lưu lại bóng ma không thể xóa nhòa ở trong lòng của bọn hắn, nếu như sớm biết người bọn hắn phải đối mặt là một ác ma như vậy, đánh chết bọn hắn cũng không dám đến trước cửa khiêu khích.
"Đi!" Vương Khung xách theo hai người, thân hình lấp lóe, lướt khỏi học xá.
Trong mắt La Thanh Nguyên chứa đựng lo lắng, cũng đi theo, từ khi quen biết đến bây giờ, nàng chưa bao giờ nhìn thấy Vương Khung tức giận như vậy, loại ánh mắt kia tràn ngập sát ý, cảm xúc như biển, khó mà bình phục.
Nàng biết rõ, những người này đã chân chính dẫm lên ranh giới của Vương Khung, chạm tới cấm địa của hắn.
Tại Vạn Bảo Lâu.
Kỷ Nguyên Thần đã sớm đưa đám người Minh Hạo Nhiên đi đến nơi này, Phí lão cũng đã xử lý thương thế cho mọi người, nhìn thấy Vương Khung còn có hai vị môn nhân Thánh Điện đã bị phế bỏ, Phí lão dựng thẳng mày kiếm, không nói gì một cách lạ kỳ.
"Quỳ xuống!"
Vương Khung khoát tay, hai con chó nhà có tang nơm nớp lo sợ quỳ rạp xuống đất, nơi nào còn có dáng vẻ và phong thái của môn nhân Thánh Điện.
"Tiền bối, cứu chúng ta, chúng ta là môn nhân..." Hai người nhìn thấy Phí lão, giống như bắt được cọng cỏ cứu mạng, hoảng hốt vội nói.
Vương Khung là người điên, cao tầng Quang Minh Học Cung hẳn là người bình thường, tuyệt đối sẽ không ngồi yên nhìn môn nhân Thánh Điện bị sỉ nhục bức hại.
Phanh! Vương Khung khoát tay, từ trái sang phải, hai cái bạt tai mạnh quét tới, đánh cho hai người tung bay trong không trung, máu tươi trộn lẫn với răng trắng phun ra.
"Có gan lại hét to hơn một chút!" Vương Khung lạnh lùng nói.
Phí lão nhìn lướt qua, lắc đầu thở dài nói: "Môn nhân Thánh Điện là càng ngày càng bá đạo!"
Vương Khung tiến lên kiểm tra thương tích của đám người.
Mấy người Long Càn, Cốc Dương, Minh Thanh Sa, Thẩm Tử Nghê thì còn tốt, gân cốt bị hao tổn, dùng dược tề là có thể phục hồi, thực lực của bản thân bọn hắn không mạnh, cơ hồ trong giây lát liền bị áp chế, không có nhận phải tổn thương quá lớn.
Nhưng Hoắc Thanh Minh cùng với Minh Hạo Nhiên lại bất đồng, thực lực của bản thân bọn hắn không yếu, tao ngộ cường địch, tự nhiên ứng phó toàn lực, phản kháng càng mạnh, trấn áp nhận phải cũng liền càng nặng.
Hỏa Chủng của Hoắc Thanh Minh cơ hồ vỡ vụn, đôi mắt của Minh Hạo Nhiên thì bị móc ra.
"Phí lão, có biện pháp nào không?" Vương Khung vội vàng hỏi.
Phí lão thở dài: "Thương thế là có thể chữa trị, nhưng con đường tu hành chỉ sợ là..."
Nói đến đây, Phí lão đột ngột dừng lại, ý tứ đã rất rõ ràng.
"Sự là do người làm, sẽ luôn có biện pháp!" Vương Khung cắn răng, thôi động Long Viên Khí, ngưng tụ chất lỏng màu vàng kim, thẩm thấu vào trong cơ thể Hoắc Thanh Minh.
Nhưng mà, Hỏa Chủng của y bị thương quá mức nghiêm trọng, tình huống so với Mục Cửu Ca ngày đó còn muốn ác liệt hơn, mạnh như Long Viên Khí cũng đều không thể chữa trị.
"Đáng chết!" Vương Khung nắm chặt hai tay, sinh ra một cỗ cảm giác bất lực.
Hắn xoay người lại, chất lỏng màu vàng kim nhỏ lên trên hai mắt của Minh Hạo Nhiên.
Long Viên Khí lại mạnh hơn, cũng không có khả năng khiến cho bộ phận bị phá huỷ tái sinh.
"Tốt, rất tốt!" Trong mắt Vương Khung dâng lên lửa giận, ánh mắt đáng sợ quét về phía hai vị môn nhân Thánh Điện.
Hắn đưa tay liền là một bạt tai, tát Hoàng Thương bay ra ngoài, sắc mặt Hoàng Thương thống khổ, cắn răng nói: "Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục..."
Lời còn chưa dứt, Hắc Long Đao ứng thanh mà lên, trực tiếp chém xuống hộp sọ của y.
"Ta thành toàn cho ngươi!"
Một màn này núi lở trời sập, cho dù là Phí lão cũng hơi biến sắc, lão không ngờ được Vương Khung lại gọn gàng linh hoạt như vậy, giết người không dung tình.
Một vị môn nhân Thánh Điện khác triệt để bị dọa phát sợ, vội vàng kêu to: "Đừng có giết ta..."
"Đừng xúc động..."
Ông! Ánh đao lướt qua, một cái đầu bay lên cao cao, máu tươi bắn tung toé.
"Y nói không tính!" Vương Khung giương mắt, nhìn Kỷ Nguyên Thần mới vừa đi vào cửa, lộ ra vẻ mặt chấn kinh.
"Ngươi gây hoạ rồi!" Kỷ Nguyên Thần lộ ra sắc mặt khó coi.
Vương Khung lắc đầu nói: "Đại chấp giáo, khoản sổ sách này ta sẽ không tính như vậy, đây vẻn vẹn chỉ là lợi tức."
"Ngươi...ngươi muốn làm gì?" Trong lòng Kỷ Nguyên Thần hơi giật mình một chút, buột miệng hỏi.
"Rất nhanh ngài liền sẽ biết rõ!" Vương Khung cũng không quay đầu lại, nhìn Minh Hạo Nhiên cùng với Hoắc Thanh Minh: "Yên tâm đi, ta nhất định sẽ chữa trị tốt cho các ngươi!"
"Mục Vương Thành nợ ta cái gì, cũng nên trả rồi!"
---
Tại Tân Hỏa Sơn, trong tổng bộ Quang Minh Học Cung!
"Vương Khung...ngươi muốn chết..."
Một giọng nói sắc bén lăng lệ vang lên, lộ ra phẫn nộ thật sâu, khiến cho những người hầu bên ngoài cung điện giật nảy cả mình.
Trong mắt Diệp Thiên dâng lên nộ hỏa, rốt cuộc không thể giữ vững tỉnh táo.
Bắt đầu từ La Vương Thành, gã liền bị kìm hãm khắp nơi, lần lượt hứng chịu những đòn vô hình của Vương Khung, chỉ trong nửa tháng, hình tượng của gã ở trong nội tâm thế nhân đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Thậm chí liền ngay cả trong nội bộ của Quang Minh Học Cung cũng đều xuất hiện thanh âm bất đồng, rốt cuộc không còn chỉ có ước mơ cùng với tôn kính giống như trước kia nữa.
"Tâm của ngươi hỗn loạn!" Bên cạnh, nữ tử xinh đẹp lo lắng nói.
"Nếu như không phải vì tu luyện..." Diệp Thiên lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo nói: "Ngươi muốn chơi, ta liền bồi ngươi chơi, ta không ngại giải quyết ngươi vào trước khi Sơ Vương Tế diễn ra."
Nữ tử xinh đẹp nghe thế, cau lại đôi mi thanh tú: "Ngươi đã đến thời điểm mấu chốt nhất, không nên tùy tiện..."
Ông! Đột nhiên, tiếng chuông cổ lão vang lên tứ phía, quang hoa màu vàng phóng lên tận trời từ chỗ sâu Quang Minh Học Cung, giống như ngọn lửa rực cháy, xâm chiếm bầu trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận