Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 344

Lập tức, bên trong đại điện nhấc lên một trận sóng trào.
So với Hoàng Kim Vương, Hài Khách cao điệu bá đạo hơn nhiều, hung danh của y nằm ở bên ngoài, luận về độ tàn nhẫn, còn hơn nhiều so với Hắc Kiếm Ma.
"La Ma, nếu mối hôn ước này không có vấn đề, chỉ cần mời Nguyên nha đầu ra, hỏi xem nàng có nguyện ý hay không chẳng phải là xong? Ngươi cần gì phải khoa tay múa chân ở trước mặt ta?" So với Hoàng Kim Vương, Hài Khách không khách khí chút nào.
Lời còn chưa dứt, tất cả mọi người đều lộ ra nét mặt cổ quái, ngày đó ở trên Gọi Vốn Cộng Đồng Bảng, chính là có tục danh của La Thanh Nguyên, loại chuyện này mà còn phải hỏi?
Đây là thể hiện rõ đang thiên vị Vương Khung.
Diệp Thiên hơi nheo mắt lại, sâu trong con ngươi hiện lên một vệt sát cơ nồng đậm.
Thế cuộc trước mắt đã vượt qua dự liệu của gã, gã vô luận như thế nào cũng đều sẽ không ngờ được, kẻ chó nhà có tang bị gã phế bỏ trước kia, sớm đã không nằm ở trong mắt gã, vậy mà ở trong lúc bất tri bất giác đã tụ tập được đại thế như này, cuồn cuộn như nước thủy triều, gào thét mà tới, đánh cho gã một trở tay không kịp.
Vào lúc này, sát cơ trong lòng Diệp Thiên Tâm đại thịnh, cảm xúc đối với Vương Khung rốt cuộc cũng xảy ra biến hóa.
Bên trong đại điện, đạo đạo ánh mắt nhìn về phía Vương Khung đều biến đổi, trong chấn kinh lộ ra kính sợ.
Bọn hắn chấn kinh vì người trẻ tuổi như vậy lại có thể mời đến nhiều đại lão chống đỡ cho hắn như vậy, kính sợ là vì nhân mạch và nội tình của người trẻ tuổi này, sẽ là một cỗ lực lượng đáng sợ đến bực nào, tương lai của hắn quả thực bất khả hạn lượng.
Nghĩ tới đây, giá trị cùng với lực lượng của Vương Khung ở trong nội tâm của tám đại Vương Thành tăng lên rất nhiều.
liền ngay cả Hắc Kiếm Ma cũng không nhịn được ghé mắt nhìn Vương Khung thêm vài lần.
Y mặc dù biết, Vương Khung đã sớm lôi kéo Hoàng Kim Vương, Hài Khách trở thành thành viên của Bổ Thiên Công Hội, chỉ là y cũng không biết rõ Vương Khung đến cùng đã dùng phương pháp gì, lại thật sự có thể khiến cho hai vị đại lão này động tâm, không tiếc vượt qua vạn dặm, đi đến La Vương Trở làm chỗ dựa cho hắn.
"Tên tiểu tử này ẩn giấu thật là sâu!" Hắc Kiếm Ma không nhịn được khen, đồng thời khá hứng thú nhìn về phía Diệp Thiên.
Lúc này, không khí bên trong đại điện biến thành vô cùng vi diệu, khí thế của Diệp Thiên ở dưới sự chèn ép liên tục của Vương Khung, không ngừng suy yếu.
Vương Khung thì trái lại, đại thế nổi lên, không thể ngăn cản.
"Tiểu tử, trò hay chỉ vừa mới bắt đầu." Vương Khung ngạo nghễ như rồng, nhìn về phía Diệp Thiên, trong nội tâm cười thầm.
"Các vị tiền bối, lần này vãn bối tùy tiện cầu hôn, thực sự là bởi vì kẻ Diệp Thiên này rắp tâm hại người, không chỉ muốn nhúng chàm vương nữ, đánh cắp đại vị của Quang Minh Học Cung, thậm chí còn muốn phá vỡ nhân gian, làm loạn thương sinh." Vương Khung mỗi chữ mỗi câu đều nói rất có khí phách, lạnh lùng nhìn về phía Diệp Thiên: "Tà ác tất sẽ không thể tồn tại lâu dài, chính nghĩa cuối cùng rồi cũng sẽ bạo phát!"
"Ứng đối với loại gian tà này, vãn bối chỉ có thể đứng ra, cho dù đối mặt với sự trách móc nặng nề cùng với chửi rủa của thiên hạ, đối mặt với uy hiếp sinh tử của một ít tiền bối cũng sẽ không hối tiếc."
Giọng nói của Vương Khung truyền khắp đại điện.
Những người kia đều nghe ngây ngốc, ở trong miệng của Vương Khung, hắn ngược lại là trở thành người bị hại, trở thành nghĩa sĩ giúp đỡ chính nghĩa, gạt bỏ gian tà, âm thầm chịu đựng mọi thứ.
Ngược lại là Diệp Thiên, người chưa kết hôn đã bị cướp hôn thê, Cắm Sừng Vương trong miệng ngoại giới này lại biến thành nhân vật phản diện, gian tà, yêu ma.
Từng tia ánh mắt biến thành kinh ngạc, chấn kinh.
Dạng ngôn ngữ này mê hoặc nhân tâm, tác động suy nghĩ, nghe qua cảm thấy có một chút đạo lý, nhưng cẩn thận nghiền ngẫm lại dường như có một chút không thích hợp.
"Ngươi làm sao nhận thức được người tài giỏi như thế?" Mục Thanh U quay đầu, nhìn Mục Cửu Ca hỏi.
Không nói đến những cái khác, vẻn vẹn chỉ là loại bản lĩnh đổi trắng thay đen này của Vương Khung liền đáng giá để cho Vương Thành mời chào, quá là lợi hại.
"..."
Mục Cửu Ca chậc lưỡi, không nói gì.
"Đáng sợ, nam nhân này thật đáng sợ, ngay cả người bị hại cũng đều không buông tha, khuấy đảo thị phi, mê hoặc nhân tâm..." Bạch Linh Môn bị Vương Khung đầu độc nặng nề, đã triệt để ma hóa hắn, nhất cử nhất động của Vương Khung, đều có thể tác động đến thần kinh của gã, nhấc lên gợn sóng sợ hãi ở trong nội tâm của gã.
Có thể nói, đời này kiếp này, Vương Khung cũng đều trở thành ác mộng của gã.
Cho dù là sau này Bạch Linh Môn có thể trưởng thành, chấp chưởng đại vị Bạch Vương, cái tên Vương Khung này sẽ vẫn như cũ là căn nguyên sự sợ hãi của gã.
"Miệng lưỡi dẻo quẹo!" Trong lúc mọi người ở đây sửng sốt, Diệp Thiên bước ra một bước, chân nguyên trong cơ thể của gã gào thét, như thiên khung nổi trống, chấn nhiếp nhân tâm.
Trong lúc nhất thời, dị tượng hiển hóa, như trời giáng lâm.
"Tử khí mênh mông tám ngàn dặm, nhân gian không biết là quân vương!" Có người kinh hô, nhận ra được.
Tử khí đông lai, là một trong những dị tượng cổ xưa nhất.
Phải biết rằng, từ xưa đến nay, người Hỏa Chủng thuế biến, sinh ra dị tượng là bấm tay có thể đếm được.
Tử khí đông lai danh xưng trên trời dưới đất, vận mệnh phú quý, tương lai vô biên, nhân gian khó gặp.
Nếu là người có thể sinh ra loại dị tượng này, nhất định sẽ chúa tể vận mệnh của người khác, sừng sững ở trên đỉnh cùng thế hệ.
"Thiên phú của Diệp Thiên thật là mạnh, tử khí đông lai a, loại dị tượng này đã rất nhiều năm cũng đều chưa từng xuất hiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận