Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 444

"Để xem ngươi còn cuồng hay không cuồng? Vậy mà dám chạy đến địa bàn của ta giương oai? Thứ không biết chết sống." Bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo cười lạnh, trong mắt gã, Vương Khung đã là nỏ mạnh hết đà, có thể tùy ý nhào nặn.
Đường Môn Đại Thiếu cũng nhìn chằm chằm, hoàn toàn không có sợ hãi như vừa rồi, nhìn vết thương của Vương Khung, gã không khỏi lộ ra ý cười tàn nhẫn dữ tợn.
"Chó nhà có tang chính là chó nhà có tang, ta muốn ngươi quỳ gối ở trước mặt ta cầu xin tha thứ..."
Lúc này, Đường Môn Đại Thiếu rốt cuộc cũng biết cái gì gọi là giết ngược, cái gì gọi là nắm giữ sinh tử của đối phương.
Đột nhiên, gã có một loại mở mày mở mặt, cảm giác chuẩn bị giết ngược.
Bóng ma, chướng ngại vật trước đây ngăn cản con đường quật khởi của gã, rốt cuộc cũng sắp bị gã diệt trừ, triệt để giẫm ở dưới chân.
Không tự chủ được, Đường Môn Đại Thiếu kích động run lên, trong ánh mắt gã nhìn về phía Vương Khung tràn ngập tàn nhẫn cùng với đắc ý.
"Không tệ, xác thực rất lợi hại." Vương Khung khẽ gật đầu.
Thực lực của ba vị đại cao thủ trước mặt này đúng là hoàn toàn ở trên hắn, không chỉ chênh lệch về cảnh giới, mà kỹ xảo chiến đấu cùng với kinh nghiệm cũng cách xa.
"Ngươi muốn thúc thủ chịu trói sao? Coi như ngươi sáng suốt." Long Lực Kỳ mỉm cười, trào phúng nói.
Y không thể không thừa nhận, Vương Khung đúng là rất mạnh, rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Bổ Nguyên tầng bảy, lại có thể độc đấu với ba đại cao thủ, cho dù ở bên trong Quang Minh Điện, tư chất như vậy cũng đều được xưng tụng là kinh tài tuyệt diễm.
Có thiên phú như vậy, cũng chẳng trách có thể náo ra động tĩnh như vậy ở bên trên Sơ Vương Tế.
Nhưng như vậy thì tính sao? Hôm nay còn không phải sẽ ngã xuống ở trong tay y?
Một khi bắt sống Vương Khung, y liền coi như là trổ hết tài năng, từ đó một bước lên trời.
Nghĩ tới đây, trong lòng Long Lực Kỳ không khỏi sinh ra mừng rỡ.
"Quỳ xuống đi, ta có thể giảm cho ngươi một ít thống khổ." Long Lực Kỳ khẽ cười nói.
"Không biết rõ chết ở trong tay kẻ yếu hơn mình, sẽ là một loại thể nghiệm gì..." Vương Khung liếm liếm khóe miệng, đột nhiên nói.
Trong lòng Long Lực Kỳ hơi giật mình một chút, đột nhiên sinh ra một loại cảm giác bất an.
"Nhớ rõ báo mộng nói cho ta biết!"
Lời còn chưa dứt, một cỗ khí tức bá thiên tuyệt địa phóng lên tận trời từ trong cơ thể của Vương Khung.
Sắc mặt của Long Lực Kỳ đại biến, chỉ thấy một cây gậy vô cùng to lớn hiển hiện ở trong tay Vương Khung.
"Ăn một gậy ta!"
Chấn Thiên Bổng, kiện Huyền Binh này đột ngột xuất hiện ở trong tay Vương Khung, toà ra vạn đạo hào quang, kinh thiên động địa, rung động ánh mắt của tất cả mọi người.
Cỗ khí tức bá thiên tuyệt địa kia giống như đại dương cuồng nộ, càn quét mỗi một góc Đao Hà Cổ Bảo.
Mỗi một vị thành viên Đao Hà Cổ Bảo đều run lẩy bẩy, căn bản không chịu nổi uy áp của kiện Huyền Binh này, huyết khí của một số tu sĩ cảnh giới Hỏa Chủng thậm chí trực tiếp bạo loạn, ở phía trên Hỏa Chủng cũng đều xuất hiện vết rách.
"Đây...đây rốt cuộc là lực lượng gì? Vì sao lại khủng bố như vậy..."
"Ta sắp không xong rồi, rốt cuộc là ai lớn lối như thế, vậy mà trực tiếp giết tới nơi ở của chúng ta?"
"Thật...thật đáng sợ...loại lực lượng này căn bản cũng không phải là nhân lực có thể ngăn cản..."
Bên trong Đao Hà Cổ Bảo lập tức loạn thành một bầy.
Những tu sĩ cảnh giới Hỏa Chủng kia bị doạ đứng bất động tại chỗ, căn bản ngay cả ý niệm phản kháng cũng đều không có.
Về phần tu sĩ cảnh giới Bổ Nguyên cũng là sợ vỡ mật, thậm chí có người bắt đầu chạy trốn ra ngoài.
"Hắn đã làm được?"
Hình Ngục đi ra từ bên trong lồng giam, nhìn Đao Hà Cổ Bảo trước mắt đã loạn thành một bầy, nhìn cỗ khí tức trùng thiên đáng sợ kia, khó nén được thần sắc chấn kinh.
Y thực sự khó có thể tưởng tượng, vẻn vẹn chỉ dựa vào một mình Vương Khung, vậy mà quấy cho Đao Hà Cổ Bảo đến long trời lở đất, chẳng lẽ bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo đang đi viếng mồ mả không có ở nhà?
"Thật sự là một người điên!" Hình Ngục không nhịn được nói.
Song quyền của y nắm thật chặt, không khỏi trở nên kích động, trong lúc mơ hồ, y có cảm giác máu của mình vậy mà có một chút sôi trào.
Đây mới thực sự là sự tình nam nhi nên làm, thẳng tiến không lùi, lật trời động địa, chẳng quan tâm cừu địch đông như thế nào.
Có lẽ, chỉ có loại tồn tại này mới có giá trị để y dùng tính mạng phụ tá.
Ánh mắt của Hình Ngục biến thành vô cùng kiên định, nếu như trước đó y nghe lệnh của Vương Khung có một nửa là bởi vì thực lực của đối phương, như vậy lúc này, y đã chân chính bị khí phách của Vương Khung thần phục.
"Ngàn vạn lần đừng chết!" Hình Ngục thì thào trong miệng, sải bước đi về hướng bảo khố.
Ầm ầm! Lúc này, chung quanh bảo khố triệt để bị khí tức của Chấn Thiên Bổng bao phủ.
Kiện Huyền Binh này sau khi bị Vương Khung khống chế, rốt cuộc cũng bộc phát ra uy năng không gì so sánh nổi kia.
Không khí chung quanh như là gợn sóng khuếch tán, hết thảy vật chất bên trong phạm vi bao phủ bắn ra vết rạn, đồng thời dùng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được vỡ vụn phân giải.
Một màn này khiến cho ba đại cao thủ cũng đều kinh ngạc đến ngây người.
Đặc biệt là bảo chủ Đao Hà Cổ Bảo, bên trong con ngươi rung động toát ra vẻ sợ hãi.
Kiện Chấn Thiên Bổng này rơi vào trong tay gã đã được một đoạn thời gian, nhưng bởi vì lực lượng ẩn chứa bên trong Chấn Thiên Bổng thực sự quá mức khủng bố, Hỏa Chủng của gã căn bản không chịu nổi, cho nên một mực bị phong ấn trấn áp ở bên trong bảo khố.
Gã nằm mơ cũng không ngờ được, Vương Khung chỉ là cảnh giới Bổ Nguyên tầng bảy, không chỉ thu phục Chấn Thiên Bổng, mà còn có thể vận dụng lực lượng của nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận