Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 829

Một khi thu hoạch được đất phong, thực lực của gã nhất định sẽ tiến nhanh, đến thời điểm đó, địa vị cao quyền thế lớn, muốn loại trừ Đồ Phu quả thực chính là dễ dàng giống như bóp chết một con kiến.
Cái gọi là khí phách phấn chấn, cũng không hơn gì chuyện này.
"Ngươi cũng không thể quá sơ suất, kẻ này có thể sống đến bây giờ, tự nhiên có chỗ độc đáo, muốn giẫm chết hắn, còn phải bàn bạc kỹ hơn." Xích Nhung Vương già cả lo lắng nói.
"Nhưng trước mắt, hắn đã như chó nhà có tang, bước vào con đường triệt để đoạn tuyệt, tạm thời cũng không cần quan tâm đến hắn."
Nói xong, trong lòng Xích Nhung Vương đột nhiên khẽ động, một đạo lưu quang bay tới từ ngoài phủ, rơi vào trong tay của lão.
Xích Nhung Vương cầm lấy ngọc phù trên bàn, dò xét một chút, thân thể đột nhiên cứng đờ.
Nụ cười trên mặt lão dần dần ngưng kết, thay vào đó là một vệt kinh hãi cùng với khó có thể tin.
"Vương thúc, đã phát sinh chuyện gì?" Xích Thanh Địch cảm thấy không đúng, không nhịn được hỏi.
Đôi mắt đục ngầu của Xích Nhung Vương hơi hơi rung động, tay phải run rẩy, trên khuôn mặt già nua hiện lên một vệt thần sắc dày đặt, qua nửa ngày, mới gạt ra một câu từ trong miệng.
"Thất Hoàng Tử...thật sự là hảo thủ đoạn!"
Vào một ngày, một cái tin tức lớn như cơn lốc càn quét bốn mươi chín thành Trung Châu, thiên hạ chấn động, sóng ngầm cuồn cuộn.
"Mười ba đảo quốc hải ngoại tiến cống xưng thần, cũng dâng lên long châu truyền thế?"
"Cửu Nhung Man Tộc nhất mạch quy thuận Đại Tần, cũng dâng lên kèn lệnh đại địa?"
"Tổ khí của Tần thị hoàng tộc, Thủy Long Ngọc Bích lại tìm về được một góc?"
Ba tin tức cơ hồ là truyền ra trong cùng một ngày, đều kinh thế hãi tục.
Tứ hải đại dương mênh mông, mênh mông vô biên, có muôn ngàn đảo quốc.
Trước kia Đại Tần thái tổ mang theo trăm vạn binh tốt chinh phạt, vẫn không thể thống trị các đảo hải ngoại.
Hiện nay, mười ba đảo quốc tiến cống xưng thần, đây là khí tượng thánh triều, công tích xưa nay ít có.
Mặt khác Cửu Nhung Man Tộc là bộ tộc man di to lớn nhất bên trong Thập Vạn Đại Sơn.
Đương kim Thiên Huyền Vương trấn thủ biên cương quanh năm, không biết đã đánh bao nhiêu trận cùng với Man Tộc bên trong Thập Vạn Đại Sơn.
Những Man Tộc này thà chết chứ không chịu khuất phục, chỉ có thể tiêu diệt, lại không thể áp đảo.
Hiện nay Cửu Nhung Man Tộc vậy mà quy thuận, đủ để hiển lộ giáo hóa của Đại Tần, có tài đức của thánh nhân, có thể truyền bá đi xa.
Về phần Thủy Long Ngọc Bích chính là tổ khí Đại Tần, trước kia Đại Tần thái tổ dùng vật này định quốc, bị tổn hại ở bên trong trận chiến cuối cùng, tản mát các phương.
Hiện nay tìm về được một góc, đủ để an ủi tổ tông linh thiêng trên trời.
Ba chuyện này, mỗi một chuyện cũng đều đủ được xưng tụng là đại công tích.
Nhưng tất cả đều chỉ hướng về phía một người.
"Thất Hoàng Tử, Thất Hoàng Tử vậy mà có thủ đoạn như thế, chuyện này làm sao có thể?"
"Cương thổ, giáo hóa, nhân hiếu...ba chuyện này là ba đại công đức mà các đời quân vương đều coi trọng nhất, cũng là vĩ nghiệp của thánh triều...ba chuyện mà Thất Hoàng Tử làm này nhìn giống như không có liên quan, kì thực ẩn chứa thâm ý sâu sắc."
"Thất Hoàng Tử không hiển sơn không lộ thủy, vậy mà giấu sâu như vậy, thủ đoạn kỳ quỷ, phiêu hốt như kiếm, không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót kinh người a."
"Bất khả tư nghị, quả thực bất khả tư nghị, đây quả thật là do Thất Hoàng Tử làm, gã đã làm được như thế nào?"
Thiên hạ sôi trào, ồn ào náo động, thế lực khắp nơi đều chấn động, có một chút khó có thể tưởng tượng.
Ở bên trong rất nhiều hoàng tử Tần Hoàng, căn cơ của Thất Hoàng Tử cạn nhất, cũng tầm thường nhất, nhiều năm qua, không có bất kỳ thế lực nào trong triều duy trì, cơ hồ là hoàng tử bù nhìn.
Ai cũng coi gã là một vị hoàng tử chỉ biết hưởng vinh hoa phú quý, hành vi phóng túng, không hỏi thế sự.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai coi gã là người tranh đoạt hoàng vị, nhưng ở trên pháp lý, gã là có tư cách.
Nhưng ở trong mắt của rất nhiều thế lực, Thất Hoàng Tử không có bất luận sức cạnh tranh gì có thể nói.
Liền ngay cả những huynh đệ kia của gã cũng đều không có để gã ở trong mắt.
...
"Núi lở trời sập...thật sự là núi lở trời sập...không ngờ được lòng dạ của Thất Hoàng Tử lại sâu như thế, công danh thâm tàng, ngực có khe rãnh, quả thực bất khả tư nghị..."
Thiên Vũ Vương nhìn tình báo trong tay, mi xám khẽ nhúc nhích.
Coi như là vị quốc trụ đương triều này, vào thời điểm nhìn thấy những tình báo này cũng không khỏi tâm thần khuấy động, có một chút hoảng hốt.
Bởi vì y biết rõ, muốn làm được ba chuyện này cần có lực lượng cỡ nào, điều động bao nhiêu tài nguyên cùng với nhân lực, thực lực, tính toán, vận khí...tuyệt đối không phải là việc mà một sớm một chiều có thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận