Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 257

"Tiểu tử, ngươi hiện nay hắn là vẫn còn độc thân, ta kiếm cho ngươi một mối hôn sự nhé?" Hắc Kiếm Ma nói thẳng.
Vương Khung nghe thế trong lòng hơi giật mình một chút, đây là muốn kén rể a.
Hắn đã sớm nghe nói qua, La Vương Thành thích gả nữ mời chào nhân tài, nghe nói thiên kiêu bên trong La Vương Thành có thể tạo thành một quân đoàn người ở rể, vang danh bốn mươi chín thành trong thiên hạ.
"Chuyện kia...tiền bối...ta tạm thời..." Vương Khung suy tư, liền muốn cự tuyệt.
"Yên tâm, sẽ không mai một ngươi, ta sẽ sẽ mai mối cho ngươi một vị đích nữ." Hắc Kiếm Ma nói ngay vào điểm chính.
Trong lòng Vương Khung chấn động, đích nữ Vương Thành, đó chính là thiên kiêu chi nữ chân chính, thân phận quý giá, như là công chúa.
Hắn không ngờ được bây giờ mình lại có giá như vậy, có tư cách cưới một vị đích nữ Vương Thành?
"Đương nhiên, cũng không phải là hoàn toàn khả thi, nhưng ta sẽ ra mặt làm mai cho ngươi." Hắc Kiếm Ma hứa hẹn.
Kỷ Nguyên Thần nhanh chóng nháy mắt một cái.
Vương Khung ngầm hiểu, lộ ra một vệt nụ cười "thiện ý".
"Tiền bối ưu ái, vãn bối tự nhiên tiếp nhận, nhưng hôn nhân là sự kiện trọng đại của đời người, nếu nhất định phải kết hôn, thì ta ngược lại là có một nhân tuyển thích hợp."
"Người nào?" Hắc Kiếm Ma buột miệng.
"La Thanh Nguyên!"
La Thanh Nguyên, đích nữ La Vương Thành, hòn ngọc quý trên tay của La Hồng Thiên - gia chủ La gia đương thời.
Sớm vào hai năm trước, La Thanh Nguyên liền đã đính hôn với đại sư huynh Quang Minh Học Cung Diệp Thiên.
Chuyện này, thiên hạ đều biết, đặc biệt là ở trong vòng tròn thượng lưu.
Tất cả mọi người suy đoán, sau lần Sơ Vương Tế này, Diệp Thiên chiếm vị trí quán quân, đoạt được danh hào Sơ Vương, hẳn sẽ là thời điểm hai người thành thân.
Đây cũng không phải là bí mật gì.
Nhưng vào thời điểm Vương Khung nói ra cái tên này, biểu tình trên mặt Hắc Kiếm Ma ngưng kết, liền ngay cả nụ cười trên mặt của Kỷ Nguyên Thần cũng dần dần tiêu thất.
Phí lão càng là há to miệng, da mặt già nua nhẹ nhàng lắc một cái.
Người nào cũng không ngờ được, Vương Khung sẽ nói ra cái tên này.
"Tiểu tử, có lẽ ngươi không biết, nha đầu này đã hứa hôn." Hắc Kiếm Ma thản nhiên nói.
"Còn không phải là chưa kết hôn sao? Nam chưa cưới, nữ chưa gả!" Vương Khung khẽ cười nói.
Hắc Kiếm Ma nhìn hắn với ánh mắt thâm thuỷ: "Hoá ra ngươi biết rõ."
"Như vậy thì ngươi càng phải biết rằng, người hứa hôn với nàng chính là..."
"Đại sư huynh Quang Minh Học Cung! ?" Vương Khung thờ ơ nói: "Tiền bối, ta cũng chỉ muốn tốt cho La Vương Thành các vị, chắc các vị cũng không muốn nhìn thấy cảnh đích nữ La Vương Thành còn chưa thành thân, liền đã để tang chồng."
Ông! Lập tức, một cỗ khí tức lăng lệ lộ ra từ trong cơ thể Hắc Kiếm Ma, phô thiên cái địa, rộng rãi như trời.
"Khẩu khí của ngươi thật lớn." Hắc Kiếm Ma hơi nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Vương Khung.
Loại lời này mà lại nói ở ngay trước mặt cao thủ La Vương Thành, quả thực quá kinh thế hãi tục, đại nghịch bất đạo.
Ngụ ý là đại sư huynh Quang Minh Học Cung - Diệp Thiên sẽ có một ngày chết ở trong tay hắn.
Dạng đảm phách này, dạng cuồng ngạo này, dạng tự tin này...
Hắc Kiếm Ma cũng đã rất nhiều năm không gặp được dạng hậu bối như vậy.
"Khung tiểu tử, đủ rồi." Kỷ Nguyên Thần nhíu mày, ra mặt dàn xếp.
La Thanh Nguyên đã hứa hôn với Diệp Thiên, chuyện này cả thiên hạ đều biết, đừng nói Vương Khung hiện tại chỉ là một tiểu nhân vật, coi như hắn là hoàng tử, cũng không có khả năng làm cho La Vương Thành thay đổi xoành xoạch, chính mình tự vả miệng mình.
Chuyện này liên quan tới mặt mũi và danh dự.
"Ta cũng chỉ là có lòng tốt, chưa lập gia đình đã ở goá, vạn nhất lại cõng lên thanh danh sát phu, coi như muốn gả cho người khác, chỉ sợ đều..."
Vương Khung còn chưa nói xong, Kỷ Nguyên Thần liền đặt một tay trên đầu vai của hắn, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, liếc mắt ra hiệu một cái, ra hiệu cho hắn im miệng.
"Miệng của tên tiểu tử này quá ác."
"Đại chấp giáo, ngài cũng nghĩ vậy sao?" Vương Khung ngầm hiểu nói.
"..."
Kỷ Nguyên Thần há to miệng, muốn nói gì đó, cuối cùng vẫn nhẫn nhịn.
Y sợ chính mình vọng động, chỉ sợ sẽ thật sự chụp chết Vương Khung.
"Ha ha ha, chuyện này cũng không phải là không có khả năng." Hắc Kiếm Ma đột nhiên cười nói.
"Cái quái gì đây?" Kỷ Nguyên Thần sửng sốt.
Phí lão cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Liền ngay cả Vương Khung cũng đều lộ ra thần sắc cổ quái, hắn nguyên bản cũng chỉ là nói đùa mà thôi, cũng không định làm thật.
Hắc Kiếm Ma híp mắt nở nụ cười, nhìn chằm chằm Vương Khung, trong mắt lóe lên một vệt thần sắc ý vị thâm trường.
Y vốn dĩ đã không quá đồng ý đối với việc hôn sự này, huống hồ một khi Diệp Thiên gia nhập La Vương Thành, thực lực tăng lên cũng không phải là thực lực của nhất mạch của y, chỉ sợ sau này còn sẽ sinh ra uy hiếp, nếu Vương Khung thật sự có ý định như vậy thì đó là chuyện tốt.
"Vậy thì phải dựa vào bản sự của ngươi, lòng dạ của nha đầu kia cực cao, tính cách cũng có một chút...kỳ quái." Hắc Kiếm Ma nói: "Nếu nàng thực sự để ý ngươi, ta ngược lại là có thể ra mặt vì ngươi."
La Thanh Nguyên cùng với Diệp Thiên vốn cũng không gặp nhau được mấy lần, lại càng không cần phải nói đến tình cảm.
"Chuyện này..." Vương Khung lắc đầu, quên đi, dù sao thì hắn cũng là người có điểm mấu chốt.
"Sợ rồi?" Hắc Kiếm Ma cười vỗ vỗ bờ vai của hắn: "Người trẻ tuổi, lá vẫn còn hơi nhỏ."
Nói xong, y xoay người rời đi.
"Phí lão, chúng ta vẫn nên làm chính sự đi."
Phí lão khẽ gật đầu, nhìn về phía Vương Khung: "Đi theo ta."
Nói xong, lão cũng xoay người rời đi.
Tại Vạn Bảo Lâu.
Hắc Kiếm Ma trông thấy Vương Khung đi theo vào, sửng sốt một chút, lập tức nói: "Tiểu tử, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta cùng với Phí lão còn có chuyện quan trọng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận