Hoả Chủng Vạn Năng

Chương 338

"Đáng tiếc..." La Tổ cảm thán.
Người tài giỏi như thế lại không mang họ La.
"Lão tổ, côn trùng màu đen trong cơ thể La Sinh đã triệt để bị xoá bỏ." Hắc Kiếm Ma không nhịn được nói.
Lúc này, tai hoạ ngầm trong cơ thể La Sinh Sát Kiếm tiêu hết, sinh cơ trong cơ thể bắt đầu khôi phục, ý thức của y cũng đang thanh tỉnh.
Những vết thương dữ tợn kia cũng lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được khôi phục.
"Thật sự là nghĩ không ra, đại nạn lớn bằng trời, lại có thể bị dạng tiểu quỷ này giải quyết." La Tổ không khỏi thở dài, đồng thời trong mắt lóe lên một tia mừng rỡ.
Thanh sát kiếm của La Vương Thành này, rốt cuộc đã sắp toát ra phong mang của mình một lần nữa.
Lúc đó, bảy đại Vương Thành, thậm chí là toàn bộ thiên hạ cũng đều sẽ chấn kinh.
"Lão tổ, Vương Khung có công lớn như vậy, chúng ta hẳn là nên tuân thủ hứa hẹn." Hắc Kiếm Ma nhắc nhở.
La Tổ có một chút dừng lại, lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
La Vương Thành cổ lão tắm rửa trong nắng sớm.
Chuông reo, chiêng trống rung trời.
Ở trước trung ương tháp trắng, một đội ngũ lớn chậm rãi đi tới từ nơi xa trên đường lớn, lễ đội của La Vương Thành đã sớm chờ sẵn.
Mọi người đều biết chuyện gì đã phát sinh.
Đại sư huynh Quang Minh Học Cung Diệp Thiên, mang theo uy thế lôi đình mà đến, liền muốn vào ngày hôm nay, cưới tiểu công chúa La Vương Thành, hòn ngọc quý trên tay La Hồng Thiên.
"Đại sư huynh Quang Minh Học Cung thật là lợi hại, lại vận dụng trận thế như vậy, hội tụ bát phương, mang theo đại thế mà đến."
"Đây mới gọi là thủ đoạn vô địch chân chính, quản ngươi tạo thế như thế nào, kêu gào như thế nào, gã trực tiếp tới cửa cưới tiểu công chúa, cái gì mà gọi vốn cộng đồng, đều sẽ biến thành chê cười."
"Không sai, một khi cưới tiểu công chúa, cái gọi là gọi vốn cộng đồng chính là trò hề, thanh thế trước đó càng cao, sẽ té càng đau, chiêu rút củi dưới đáy nồi này thực sự lợi hại."
"Không hổ là đại sư huynh Quang Minh Học Cung, đại thế mênh mông, không thể ngăn cản."
Vào ngày này, toàn bộ La Vương Thành cũng đều sôi trào, dân chúng hội tụ trên đường đi, nhìn thế lực khắp nơi tụ đến, thán phục thủ đoạn cùng với nhân mạch của Diệp Thiên.
So sánh với người thần bí trốn ở phía sau màn lần gọi vốn cộng đồng này.
Thủ đoạn của Diệp Thiên quả thực như thanh kiếm vương đạo, chính diện mà đến, mênh mông tung hoành, không thể ngăn cản.
Gã vô thanh vô tức, trực tiếp tới cửa cưới La Thanh Nguyên, kể từ đó, những lời đồn, dã tâm, ngấp nghé thậm chí là tính toán kia đều sẽ không tự sụp đổ.
Sự ẩn nhẫn, lòng dạ, lăng lệ bên trong...làm cho tất cả mọi người đều nhận thức lại vị đại sư huynh Quang Minh Học Cung này.
"Nha đầu, ngươi quá coi thường Diệp Thiên, sự độ lượng cùng với thủ đoạn của nam nhân này không phải là ngươi có thể tưởng tượng, người kia coi như đã làm chuyện uổng phí."
Ở phía trên tháp trắng, La Thanh Nguyên vịn lan can, quan sát toàn bộ La Vương Thành.
Giọng nói của La Kinh Cuồng truyền đến từ phía sau.
Đại thế của Diệp Thiên mênh mông, vô thanh vô tức, mời tám đại Vương Thành, sau lưng càng có Thần Vũ Vương, Kim Sơn Đạo Chủ cùng với Tam Hoàng Tử làm chỗ dựa.
Lại có hôn ước trước đó, hiện nay đích thân tới Vương Thành.
Ở dưới loại tình huống này, La Vương Thành sẽ không thể cự tuyệt bất kỳ yêu cầu gì của gã, tám ~ chín phần mười, sẽ như mong muốn của gã, thực hiện hôn ước, để gã mang La Thanh Nguyên đi.
"Người của ta nhất định sẽ tới." La Thanh Nguyên lộ ra thần sắc ung dung, nhìn ra bên ngoài, trong đôi mắt đẹp lấp lóe dị sắc.
Từ đầu đến cuối, nàng đều kiên định vô cùng, nam nhân cò kè mặc cả một trăm lượng với nàng, mắng nàng là gian thương, chiếm tiện nghi của nàng, ước định lần sau sẽ làm một vố lớn kia nhất định sẽ tới.
La Kinh Cuồng lắc đầu: "Coi như đến, cũng sẽ không thể cải biến được bất cứ chuyện gì."
"Đại cục đã định, ngươi nhất định sẽ gả cho Diệp Thiên."
Nói xong, La Kinh Cuồng quay người rời đi.
Gã biết, bất kể chính mình nói cái gì, cũng đều không thể cải biến tâm ý của La Thanh Nguyên.
Chỉ có dùng sự thực nói chuyện, dùng kết quả tàn khốc mới có thể đánh tan hi vọng cuối cùng trong nội tâm của nha đầu này.
...
Tại trung ương đại điện, một thân ảnh hùng cứ ở phía trên vương tọa.
Ai cũng biết, vị trung niên nam tử trước mặt này, chính là một trong bát vương vang danh thiên hạ, gia chủ La thị nhất tộc đương thời, La Vương, La Hồng Thiên.
Một ngày này, khách quý chật nhà, ngoại trừ sứ giả bảy đại Vương Thành, còn có tộc lão cùng với rất nhiều cao thủ La Vương Thành.
Đương nhiên, được chú ý nhất chính là đoàn người ngồi ở phía bên trái.
Thần sắc của Diệp Thiên thong dong, lẳng lặng ngồi tại đó, chỉ là trong lúc vô hình lại tản mát ra một cỗ khí tức mạnh mẽ.
Cho dù ở trong dạng trường hợp này, gã cũng đều khí định thần nhàn, không có một chút dị dạng nào.
Công phu dưỡng khí như này, khiến cho các phương cũng không khỏi thầm than, người này thật sự là tài năng xuất chúng, chẳng trách có thể ổn thoả ngồi trên vị trí đại sư huynh Quang Minh Học Cung, thậm chí là thu hoạch được sự ưu ái của La Vương Thành.
"Thiên thúc, ta cùng với Thanh Nguyên đã sớm có hôn ước, hiện nay chỉ là sớm thực hiện, về tình về lý đều ổn thỏa." Giọng nói của Diệp Thiên quanh quẩn ở bên trong đại điện.
Không có bất kỳ sự khách sáo nào, gã đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng ra ý định, thậm chí còn không có cho La Vương Thành bất kỳ đường lùi gì.
Bạo lực trực tiếp như vậy khiến cho La Hồng Thiên cũng đều rơi vào trầm mặc.
Trong lòng tất cả mọi người khẽ nhúc nhích, lộ ra sắc mặt khác thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận