Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 998: Diệp Vân 25

Chương 998: Diệp Vân 25 Nhìn Nam Cung Hâm như vậy, Diệu Nguyên cũng chẳng biết nói gì cho phải, chỉ có thể tiến lên an ủi.
"Cái này đã bỏ cuộc rồi sao? Này, ngươi phải biết, ngươi là đàn ông, là bậc nam nhi, chỉ vì biết sư tôn người ta rất mạnh mà ngươi đã bỏ cuộc?"
"Không cố gắng, ngươi vĩnh viễn không biết kết quả, mà nói, người làm đạo lữ của ngươi là Diệp Vân, chứ không phải sư tôn nàng, chỉ cần ngươi cưa đổ được Diệp Vân, mọi chuyện sẽ dễ dàng giải quyết."
"Diệp Vân người ta còn chẳng nói gì, ngược lại chính ngươi lại nhụt chí? Đây đâu phải Nam Cung Hâm mà ta biết, tiến lên đi, mạnh dạn lên, con gái hiểu con gái, huống chi Diệp Vân vẫn còn là một cô bé."
"Nàng còn ít trải nghiệm, đang tuổi dễ bị lừa, mà nàng cũng không ghét ngươi, tiến lên đi, cố lên."
Diệu Nguyên vỗ vai Nam Cung Hâm khích lệ, nghe lời cổ vũ của Diệu Nguyên, ánh mắt Nam Cung Hâm kiên định, đúng, mình đang theo đuổi Diệp Vân, để Diệp Vân làm đạo lữ của mình, chứ đâu phải sư phụ nàng.
Mình lo sư phụ nàng làm gì? Dù sư phụ nàng không đồng ý, chỉ cần Diệp Vân đồng ý là được rồi.
Bối cảnh lớn đến đâu? Không được thì hắn mang theo Diệp Vân chạy trốn.
Lúc này, Nam Cung Hâm còn ít trải đời lại tiếp tục hành trình theo đuổi Diệp Vân cũng ít trải đời.
"Tốt, hiện tại là các ngươi năm người." Đao cuồng nhìn năm người ba nam hai nữ trước mặt, vuốt râu hài lòng gật đầu, xem ra các đệ tử này vẫn có người nổi bật.
Năm người này lần lượt là, Nam Cung Hâm, Diệp Vân, Thiên Đao, Thượng Quan Vân Thải, Lục Phong.
"Tốt, giờ các ngươi nắm chặt ngọc phù trong tay rồi vào đi, nhớ kỹ, mục tiêu quan trọng nhất là sọ đầu đại ma đầu, tất nhiên, phải bảo đảm an toàn của bản thân trước hết, nếu gặp nguy hiểm, đều có thể lui ra khỏi bí cảnh."
"An toàn của các ngươi là quan trọng nhất." Đao cuồng dặn dò năm người trước mặt, trong bí cảnh này không ai biết có gì, nhưng theo hắn suy đoán, trong đó chắc chắn không hề bình yên.
Hắn sợ nhất là vào năm người, chết năm người, như vậy thì đúng là chẳng được gì.
"Cái đó... ngươi hay là đừng đi, đổi người khác đi?"
Lúc này, Cô Ưng nhìn Diệp Vân không nhịn được mở miệng nói, từ khi biết Diệp Vân có 80% khả năng là đệ tử kia, hắn rất kiêng dè Diệp Vân.
Tất nhiên, Cô Ưng vẫn chưa hoàn toàn xác định Diệp Vân là đệ tử của Tiêu Dao, dù sao chưa thấy tận mắt thì suy đoán cũng không hoàn toàn chính xác.
Hắn bây giờ chỉ sợ Diệp Vân trong bí cảnh xảy ra chuyện gì, rồi bị Tiêu Dao trách tội lên đầu, như vậy thì chắc chắn hắn khó thoát khỏi cái chết.
"Không được, ta phải đi."
Diệp Vân lắc đầu từ chối Cô Ưng, rồi một mình bước vào trong bí cảnh, bốn người sau lưng bám sát theo, theo cánh cửa lớn nổi lên từng cơn sóng, năm người biến mất, chính thức bước vào trong bí cảnh.
Đợi năm người này vào bí cảnh rồi, Đao cuồng mới đi đến bên cạnh Cô Ưng, mở miệng dò hỏi.
"Tuần tra sứ, sư tôn của Diệp Vân này có phải ngươi từng thấy rồi không? Có phải là rất mạnh không?"
Nghe Đao cuồng hỏi thăm, Cô Ưng cũng không tức giận, chỉ là hai mắt nhìn về phía bầu trời xa xăm, lúc này màn đêm đã tan đi, phía chân trời, mặt trời đang từ từ mọc lên.
Trong đôi mắt Cô Ưng tràn đầy hồi ức.
"Đúng, rất mạnh, vô cùng mạnh, mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng, dù cho cả Thần Kiếm Tông ta xông lên, cũng chỉ như trò trẻ con của người ta."
"Tê..."
"Tê..."
"Tê..."
"Tê..."
Cô Ưng: "..."
Cô Ưng có chút quái dị nhìn mấy người xung quanh hít khí lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận