Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1684: Côn Luân bí cảnh 44

Cũng đừng xem thường ba thành này, Thiên Tiên đại năng mỗi bước tiến đều vô cùng gian nan, tăng thêm ba thành chiến lực đã có khả năng thay đổi rất nhiều thứ. Tựa như những công pháp tăng phúc lớn của Diệp Lâm thời kỳ đầu, hiện tại mang lại cho hắn sự tăng phúc cực kỳ hạn chế. Nhất là công pháp 'trên trời dưới đất chỉ ta độc tôn', nghe rất biến thái, nhưng đây chẳng qua là tàn thiên mà Ngọc Đế lúc trước dùng tu vi Đại Thừa kỳ sáng tạo ra mà thôi. Hiện tại đối với hắn tăng phúc cực kỳ hạn chế, trừ phi hoàn thiện toàn bộ mới có tác dụng lớn.
"Vào đi, bên trong chính là bảo khố Hỏa Vân tộc ta, cho ngươi nửa canh giờ, nửa canh giờ dù ngươi chọn được hay chưa đều phải đi ra, nếu không, dù ngươi là đệ tử nội môn Thương Khung thánh địa ta cũng phải trừng trị ngươi đủ."
Nhìn vòng sáng màu đỏ rực trước mắt, nghe lời cảnh cáo của tộc trưởng Hỏa Vân tộc, Diệp Lâm cười một tiếng, ném đồ vật cầm trong tay cho tộc trưởng Hỏa Vân tộc, rồi đi vào trong vòng sáng.
Tộc trưởng Hỏa Vân tộc tiếp nhận hai món đồ Diệp Lâm ném tới, trong mắt lóe lên vẻ hài lòng, nhất là súng phun lửa hắn càng thích không buông tay. Tiên giai cực phẩm, thuộc tính Hỏa, đây chẳng phải chuyên môn tạo cho hắn sao? Tiên giai cực phẩm đẳng cấp vốn vô cùng cao, mạnh như thánh chủ Thương Khung thánh địa, đường đường Chân Tiên đại năng, vũ khí cầm trong tay cũng chỉ là một trường thương Tiên giai cực phẩm.
Bảo khố Hỏa Vân tộc rất lớn, bên trong chứa rất nhiều trân bảo, những trân bảo này đem ra ngoài đều đủ khiến nhiều tu sĩ điên cuồng, dù sao đây là bảo khố của một tộc đàn, một tộc quần có Thiên Tiên cường giả trấn giữ. Diệp Lâm nhìn bảo khố trước mắt, thần niệm bắt đầu khuếch tán, thần niệm bao trùm khắp nơi trong bảo khố, sau đó, mắt Diệp Lâm sáng lên, hắn đi tới trước một chiếc bàn, Diệp Lâm không nhìn tiên khí trên mặt bàn, mà ngồi xổm xuống xem quyển sách cổ lót dưới chân bàn.
Nhấc tấm lót bàn lên, Diệp Lâm cầm quyển sách cổ lên, bìa sách rất cũ nát, không viết gì, lật xem nội dung, Diệp Lâm chỉ đọc qua một lượt, hai mắt dần dần kích động. Quyển công pháp này rất đơn giản, tu luyện cũng rất đơn giản, quyển công pháp này đơn giản như vậy, cũng bởi chỉ có một tác dụng. Đó là sau khi tu luyện công pháp này, có thể mô phỏng sự vận chuyển của thế giới trong thân thể, cực độ phù hợp thiên đạo, ngoài điểm này, không có tác dụng nào khác, ngay cả tu luyện cơ bản nhất cũng không được.
Mà Diệp Lâm chính là muốn chức năng này, mô phỏng thiên đạo vận chuyển, mô phỏng thế giới vận chuyển, hoàn thiện lĩnh vực của mình không phải cần công pháp này sao? Trong cơ thể mô phỏng sự vận hành của thế giới, bản thân là một thế giới, vậy thì lĩnh vực chẳng phải tự nhiên hoàn thiện sao? Đợi khi công pháp nhập môn, chính là ngày lĩnh vực của mình hoàn thiện.
Thay vì chạy khắp nơi quan sát thiên địa, Diệp Lâm vẫn cảm thấy tu luyện công pháp đơn giản hơn chút.
Diệp Lâm thỏa mãn cầm công pháp đi ra khỏi vòng sáng.
Thấy Diệp Lâm đi ra, tộc trưởng Hỏa Vân tộc đầy kinh ngạc, Diệp Lâm vào rồi ra cũng chưa đến năm phút, nhanh vậy sao?
"Nếu ngươi đã ra rồi, giao dịch kết thúc, đi thôi."
Tộc trưởng Hỏa Vân tộc vung tay, đất trời bốn phía thay đổi, cảnh tượng bốn phía trở lại hình dáng ban đầu, hắn đã ở lại chỗ cũ, đối diện với hai mắt to trừng mắt nhỏ của kẻ vừa rồi giữ cửa. Cuối cùng, Diệp Lâm quay người rời đi.
Tiễn Diệp Lâm đi, tộc trưởng Hỏa Vân tộc dùng thần niệm cường hoành bao trùm toàn bộ bảo khố, hắn muốn xem Diệp Lâm rốt cuộc lấy thứ gì. Đợi thần niệm quét toàn bộ bảo khố, sắc mặt tộc trưởng Hỏa Vân tộc lúc âm lúc tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận