Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2416: Đến chiến!

Trong thoáng chốc, Diệp Lâm đã biến mất tăm dạng, còn thanh niên đối diện thì đầy vẻ tự tin, trường thương trong tay vung vẩy, lập tức ép Diệp Lâm phải lùi lại một thương.
“Không giết kẻ vô danh, ngươi có dám cho biết tên không?”
Thanh niên cất tiếng hỏi, kim quang rực rỡ tỏa ra từ khắp cơ thể, chiếu sáng cả một vùng trời.
Khí tức của hắn đã cường hoành đến mức cực hạn.
"Diệp Lâm."
Diệp Lâm nói xong, Thị Huyết Ma kiếm hiện ra trong tay.
"Ha ha ha, ta là Lục Trường Phong, đến chiến."
Lục Trường Phong tóc dài bay phấp phới, nghe giọng điệu rất có vẻ trúng nhị.
Ầm, ầm, ầm.
Cả hai gần như hóa thành từng đạo tàn ảnh, dư âm đáng sợ không ngừng lan tỏa ra xung quanh, mặt đất bên dưới bị tàn phá thành một mảnh hỗn độn, vô số dãy núi bị san bằng.
Trên bầu trời, không gian cũng xuất hiện vô số vết nứt.
"Ha ha ha, sảng khoái."
Lục Trường Phong cười lớn, nhưng tay vẫn không hề dừng lại, mỗi đợt tấn công sau lại mạnh hơn đợt trước.
“Điệp Lãng Thương pháp.”
Ầm.
Lại một thương đánh tới, Diệp Lâm nâng Thị Huyết Ma kiếm lên đỡ trước ngực, ngay tức khắc, một tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Diệp Lâm bị đẩy lùi cực nhanh.
"Thật là một thương pháp đáng sợ."
Tay phải Diệp Lâm hơi run, vẻ mặt lộ ra một tia kinh ngạc, thương pháp của Lục Trường Phong này quả thật quá bá đạo.
Ngẩng…
Lúc này, một tiếng long ngâm vang lên, Lục Trường Phong trên trường thương xuất hiện một con thần long màu vàng, thần long gào thét dữ dội, lao đến cắn xé Diệp Lâm.
Không gian bị thần long đâm nát, những chiếc vảy rồng dưới ánh mặt trời lấp lánh rực rỡ.
"Kiếm chín, phá."
Diệp Lâm nhấc Thị Huyết Ma kiếm, tiên lực toàn thân bùng nổ, sau lưng càng xuất hiện những dị tượng đáng sợ, từng đạo dị tượng bao trùm cả bầu trời.
Có thần kiếm trấn áp vạn cổ, có Hoàng Tuyền xuyên thấu vạn giới, cũng có một tòa trận pháp lạnh lẽo tột độ, lại có cả một bóng dáng thần bí mà chỉ khí tức thôi cũng đủ làm sụp đổ Tinh Hà Hoàn Vũ.
Ầm, ầm, ầm.
Từng tiếng nổ vang lên, cả vùng trời đều rung chuyển.
Ngẩng.
Tiếng long ngâm vang lên, ngay tức khắc, Kim Long đã lao tới trước mặt Diệp Lâm, Diệp Lâm không hề nhân nhượng, dứt khoát vung kiếm chém tới.
Trong khoảnh khắc, một luồng hào quang đỏ như máu chói mắt tràn ngập cả bầu trời, kèm theo đó là những tiếng kêu rên ai oán.
Từng đạo dị tượng dung hợp lẫn nhau, trấn áp con thần long màu vàng.
Ngẩng…
Thần long bị các dị tượng trấn áp không ngừng gầm thét, thân thể bị dị tượng bao phủ, khí tức của bản thân cũng nhanh chóng suy yếu.
Còn Lục Trường Phong ở trung tâm thì biến sắc mặt, hắn không thể ngờ một tu sĩ chỉ có tu vi Chân Tiên cảnh trung kỳ lại có thể tung ra công kích kinh khủng như vậy.
Trong nhất thời, hắn không khỏi lùi lại.
Nhưng Diệp Lâm không cho hắn bất cứ cơ hội phản ứng nào, những dị tượng đồng loạt trấn áp xuống, thần long màu vàng gào thét một tiếng cuối cùng đầy không cam tâm rồi vỡ tan tành.
"Chém."
Diệp Lâm vung kiếm chém tới, một đạo Hoàng Tuyền trực tiếp xuyên qua cơ thể Lục Trường Phong, khiến hắn cấp tốc lùi lại, trên ngực xuất hiện một lỗ hổng khủng bố.
Từ trong lỗ hổng, máu tươi màu vàng không ngừng chảy ra, vết thương lại xuất hiện những luồng huyết kiếm khí màu đỏ đang ăn mòn thân thể hắn.
"Không ngờ, ta cũng có lúc khinh địch."
Lục Trường Phong bình tĩnh nói, giờ phút này hắn lại giống như một tiên thần cao ngạo không màng thế sự.
Vẻ mặt hắn lãnh đạm, hai mắt sắc bén nhìn Diệp Lâm rồi chậm rãi lên tiếng.
Vết thương đáng sợ trên ngực đang nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận