Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2710: Con đường vô địch - Diệp Lâm đại chiến Nghiêm Bá Thiên 8

Chương 2710: Con đường vô địch - Diệp Lâm đại chiến Nghiêm Bá Thiên 8
Mà trước mặt hai người này, cái gọi là áp lực nghìn lần tựa như không hề tồn tại. Điều này quả thực có chút quá mức bất thường.
"Ha ha ha, tốt, tốt một chiêu Huyết sát."
Dựa trên tâm lý xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, thanh niên đứng bên cạnh Diệp Hoang cười nói, thiếu chút nữa thì vỗ tay. Điều này khiến Diệp Hoang bên cạnh không hiểu ra sao.
Xa xa, Diệp Lưu Ly ngước nhìn bầu trời trống không, mặt lộ vẻ trầm tư, không biết đang suy tư điều gì.
"Thống khoái, rất lâu rồi không gặp được đối thủ mạnh như vậy, có thể giao đấu với ta nhiều lần như vậy, ngươi cũng đủ để kiêu ngạo rồi."
Nghiêm Bá Thiên và Diệp Lâm nhanh chóng kéo giãn khoảng cách, khí tức quanh người đột nhiên bùng nổ, giây sau, cảnh giới của hắn đã sớm vượt ra khỏi phạm trù Chân Tiên, bước lên trên Chân Tiên. Thế nhưng, vẫn chưa thực sự bước vào Thái Ất Huyền Tiên, mà thuộc về mức đỉnh phong trên Chân Tiên, dưới Thái Ất Huyền Tiên. Có thể nói là nửa bước Thái Ất Huyền Tiên.
Đối với hắn, để bước vào Thái Ất Huyền Tiên, chỉ là một ý niệm mà thôi. Tuy nhiên, việc chưa lĩnh vực viên mãn mà đã bước vào Thái Ất Huyền Tiên là điều không thể chấp nhận với một thiên kiêu như hắn. Một khi bước vào Thái Ất Huyền Tiên, hắn sẽ không thể ngẩng đầu lên được trong số các thiên kiêu cùng cảnh giới.
Muốn đỉnh Thái Ất Kim Tiên, thậm chí cao hơn, thì nhất định phải đạt đến viên mãn về lĩnh vực rồi mới bước vào cảnh giới Thái Ất Huyền Tiên. Nếu không, việc ngươi đột phá Thái Ất Huyền Tiên sẽ không hoàn chỉnh. Suy cho cùng, sức mạnh của Thái Ất Huyền Tiên có liên quan trực tiếp đến sự tích lũy trước đó ở cảnh giới thấp hơn.
Cảm nhận được sự áp bách ngày càng lớn mạnh, trong mắt Diệp Lâm hiện lên một tia kiêng kỵ. Nghiêm Bá Thiên hiện tại mới thật sự quyết tâm. Lúc trước, Nghiêm Bá Thiên chỉ là nể mặt, không hề dốc toàn lực đối với mình. Dù chỉ là một phần nhỏ sức mạnh thôi mà cũng đã khiến mình chật vật như vậy, huống chi là Nghiêm Bá Thiên hiện tại đang ở trạng thái toàn thịnh.
Nói cho cùng, mình vẫn là chịu thiệt vì cảnh giới thấp. Chân Tiên hậu kỳ, vẫn chưa đủ. Tuy nhiên đây là chuyện không thể tránh được, Chân Tiên hậu kỳ đã là cấp độ cao nhất mà mình có thể tiếp xúc được. Đến mức Chân Tiên đỉnh phong, thì cứ phải chờ thêm vài vạn năm nữa vậy.
Việc tăng tu vi ở Tiên cảnh khó khăn là vậy đó. Mỗi một tiểu cảnh giới đều cần hao phí mấy vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm. Thọ nguyên dài dằng dặc khiến cho cảnh giới khó mà tăng lên được. Nếu không thọ nguyên dài như vậy mà cảnh giới đột phá dễ như ăn cơm uống nước thì cái Tinh Hà Hoàn Vũ này đã sớm không còn là do thiên đạo định đoạt. Vậy thì sẽ thật sự trái đạo.
"Luyện Ngục Thánh thương, trấn."
Thần quang lưu chuyển trên trường thương của Nghiêm Bá Thiên, trên thân thương hiện rõ từng đạo hắc mang, đây là dấu hiệu không gian bị đâm phá. Ngay cả không gian cũng không chịu đựng nổi.
"Chết."
Từng đạo xiềng xích màu tím đen quấn quanh trường thương, ba ngàn sợi tóc của Nghiêm Bá Thiên bay theo gió, cả người giống như phát điên lao về phía Diệp Lâm để trấn áp.
Cảm nhận được cảm giác áp bách cực hạn này, Diệp Lâm không hề sợ hãi, đón lấy cảm giác áp bách cực hạn mà ngẩng đầu lên, toàn thân lôi đình nổ vang.
"Cửu Thiên Huyền Lôi kiếm quyết thức thứ hai, Huyền Tiêu."
Diệp Lâm cầm Thương Đế Huyết Ẩm kiếm đặt ngang một bên, nhìn Nghiêm Bá Thiên đang lao tới, liền lập tức vạch mạnh một đường. Bạt đao thuật, Huyền Tiêu.
Trong nháy mắt, một đạo kiếm quang chiếu rọi thiên địa, thiên địa đều trở nên ảm đạm. Phảng phất như ngay cả thiên địa cũng không muốn tranh giành ánh sáng.
Oanh.
Thấy đạo kiếm mang kinh thiên cùng lôi đình đầy trời, Nghiêm Bá Thiên không hề sợ hãi, hắn chỉ là một thương đâm ra, thần thương hư ảnh bá tuyệt thiên hạ.
Xoẹt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận