Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3224: Con đường vô địch - lôi tập hợp

Chương 3224: Con đường vô địch - lôi tụ hợp
Theo mặt trời Diệp Lâm ném ra từ trong tay, bàn tay màu vàng óng trên đỉnh đầu nháy mắt bị mặt trời đánh tan tành.
"Không thể nào."
Đầu trọc nhỏ hai mắt trừng lớn vẻ mặt không dám tin, đây chính là Chưởng Trung Phật Quốc a, Chí Tôn pháp đáng tự hào nhất của mình a, làm sao có thể bị phá dễ dàng như vậy?
Hắn biết Diệp Lâm rất mạnh, nhưng không ai nói cho hắn Diệp Lâm lại mạnh đến vậy.
Thật sự là mạnh không có đạo lý.
"Chết."
Trong nháy mắt Diệp Lâm liền đi đến trước người hắn, Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay càng không chút do dự rơi xuống.
"A di đà phật."
Đầu trọc nhỏ ngâm tụng một tiếng phật hiệu, trên bề mặt thân thể hắn hiện lên một tầng kim quang bảo vệ hắn thật chặt bên trong, Thương Đế Huyết Ẩm kiếm bổ vào kim quang kia phát ra một tiếng nổ vang.
Kim quang biến mất với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
"Ba người các ngươi mau tới giúp tiểu tăng."
Đầu trọc nhỏ hai tay chắp lại không ngừng ngâm tụng phật hiệu, kim quang trên đỉnh đầu không ngừng vỡ vụn, nếu cứ tiếp tục như vậy, đạo kim quang này rất nhanh sẽ vỡ nát.
Thấy vậy, hắn không tiếp tục bình tĩnh được, quay người nhìn về phía ba người đang xem trò vui ở nơi xa.
Ba người này một mực đang xem kịch, căn bản không ai quan tâm đến tính mạng của hắn.
Thật đáng chết.
"Quả thực không xem ta ra gì?"
Diệp Lâm hai mắt nhắm lại, tay trái đột nhiên đập vào thân kiếm, một cỗ cự lực truyền từ thân kiếm xuống kim quang phía dưới, trong khoảnh khắc đó, kim quang ầm vang vỡ nát.
Thương Đế Huyết Ẩm kiếm không hề bị ngăn cản bổ vào đầu trọc màu vàng kia.
"Đại Nhật Lâm Uyên, trấn."
Diệp Lâm tay trái vươn ra gọi mặt trời đến, đột nhiên đập xuống một cái, cái đầu màu vàng nháy mắt bị đập thành phấn vụn.
"Ba người các ngươi, cùng lên đi."
Diệp Lâm xách theo Thương Đế Huyết Ẩm kiếm chậm rãi quay người, tay trái đột nhiên dùng sức, một đạo nguyên thần trong suốt trực tiếp bị Diệp Lâm nghiền thành phấn vụn.
Một tôn thiên kiêu trong đám người xâm nhập trái phép cứ thế bị Diệp Lâm giết một cách dễ như trở bàn tay.
Toàn bộ quá trình cực kỳ nhẹ nhàng, giống như giết một con lợn.
"Thực lực người này mạnh đến mức quá đáng rồi?"
Thanh niên tay không tấc sắt vẫn luôn không động thủ trầm mặc nửa ngày cuối cùng khẽ nói, đầu trọc kia thực lực cùng bọn họ không chênh lệch nhau bao nhiêu, vốn cho rằng dù không phải đối thủ của Diệp Lâm thì cũng có thể ngăn cản một hai chứ?
Nhưng sự thực là, tên kia đã hoàn toàn chết.
Ngay cả nguyên thần cũng bị Diệp Lâm vô tình bóp nát.
Thực lực như vậy, làm cho bọn hắn sợ hãi.
"Chúng ta có nên tiếp tục không?"
Thanh niên cầm cây quạt màu xanh có chút mở miệng nói, chỉ mấy hơi thở, một người bạn đã cứ như vậy không còn, điều này khiến họ nhận thức rõ hơn về thực lực của Diệp Lâm.
Cho dù ba người bọn họ hợp lực cũng không chắc có thể kiên trì được dưới tay Diệp Lâm?
"Ồ?"
Nơi xa, Diệp Lâm càng thêm hứng thú nhìn ba người trước mắt, ba người này còn đang nghị luận cái gì vậy? Vừa rồi mình toàn lực chém giết tên đầu trọc nhỏ kia, ba người này cũng đâu có ra bao nhiêu lực?
Lúc này Diệp Lâm cúi đầu nhìn về chiến trường phía dưới, chỉ thấy Cô Độc Phong và Độc Tôn càng là đánh điên cuồng, những tên được gọi là thiên kiêu đều không phải đối thủ của hai người chỉ trong một hiệp.
Đám người to con kia càng thêm tàn bạo, ra tay vô cùng đơn giản thô bạo, Diệp Lâm tận mắt thấy một tôn thiên kiêu cứ như thế bị bọn họ xé sống bằng tay.
Sức chiến đấu cỡ này cùng với độ tàn bạo đã vượt qua cả tưởng tượng của Diệp Lâm.
Nhưng từ cục diện lớn mà nói, cán cân thắng lợi đang nghiêng về phía bọn họ.
"Cửu Tiêu Huyền Lôi Kiếm Quyết, lôi tụ hợp."
Diệp Lâm thấp giọng lẩm bẩm, Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay nháy mắt tràn đầy lôi đình lực lượng, từng đạo lôi đình nhảy nhót trên Thương Đế Huyết Ẩm kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận