Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3612: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 29

Chương 3612: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 29
Dựng nước, là dã tâm của mặt trời. Dã tâm sẽ theo thực lực tăng cường mà dần dần lớn lên, câu nói này không sai một chút nào. Một đêm này, toàn bộ khu rừng đón nhận những cuộc chiến tàn bạo hơn, vô số bộ lạc vì thế mà bị hủy diệt, cũng có vô số bộ lạc nhờ vậy mà nhất phi trùng thiên. Bình minh sắp đến, đêm tối biến mất, mặt trời mọc. Ngày thứ ba tiến đến.
Ban ngày đến, chiến đấu kết thúc. Vô số tù trưởng bộ lạc đều tranh nhau chen lấn tiến về địa điểm giao dịch, bọn họ không thể quên chuyện quan trọng nhất này, đó chính là hôm nay là thời gian sứ giả rời đi. Một ngày này cực kỳ trọng yếu, nếu một ngày này trôi qua thì sẽ không còn chuyện tốt như vậy nữa. Cho nên bọn họ cần phải nắm chắc ngày cuối cùng này.
Mà khi bọn họ đến thì náo nhiệt xôn xao, bọn họ nhìn những bảo vật rơi lả tả trên đất, thần sắc nghi ngờ nhìn Diệp Lâm và đám người của hắn.
"Ngày cuối cùng đóng cửa phúc lợi, đem thiên Tinh Thạch trong tay lưu lại, sau đó tùy ý chọn vài món đồ mang đi." Diệp Lâm tùy ý khoát tay một cái nói, đây đã là ngày cuối cùng, đám gia hỏa này trên người mỡ cũng đã bị vắt không sai biệt lắm, cũng mang đến không có bao nhiêu tài phú, hắn cũng không rảnh thoải mái tiếp tục vì bọn họ giảng giải.
"A a, tốt." Một đám tù trưởng bộ lạc rối rít gật đầu, sau đó đem toàn bộ cực phẩm thiên Tinh Thạch trong tay lấy ra để dưới đất, dưới ánh mắt của Diệp Lâm cầm những bảo vật có giá trị gần như ngang nhau. Sau hai ngày giao dịch bọn họ đã có một khái niệm mơ hồ về giá trị của những bảo vật này.
"Cầm nhiều một chút, dù sao một lần cuối cùng coi như phúc lợi." Nhìn đám gia hỏa này cẩn thận từng li từng tí dáng vẻ Diệp Lâm cười nói.
"Cảm ơn lão bản." Nghe Diệp Lâm nói vậy những tù trưởng bộ lạc này cũng không khách khí, bọn họ rối rít cầm thêm mấy thứ mình thích rồi hướng Diệp Lâm cung kính thi lễ một cái. "Tù trưởng, chúng ta cáo lui."
"Đi đi thôi." Diệp Lâm tùy ý khoát tay nói, tiếp theo những tù trưởng bộ lạc đều làm một kiểu, thả thiên Tinh Thạch trong tay, tùy tiện tìm thứ mình thích trong đống rác rưởi... bảo vật rồi ôm đi.
Cuối cùng đến lượt Thương Ưng và Mặt Trời hai người. Lúc này hai người vai sóng vai đi cùng nhau, bất quá mối quan hệ giữa hai người có chút vi diệu. Nếu nói trước đây hai người là bạn tốt nhất, thì bây giờ lại không phải. Lúc trước bọn họ vì sự sinh tồn của bộ lạc, nên kết minh cùng nhau sinh tồn, cùng nhau phát triển, còn bây giờ, ba ngày thời gian đã thay đổi tất cả, cũng thay đổi hai người bọn họ.
Giờ phút này, hai người mạnh nhất trong toàn bộ khu rừng chính là bọn họ, bộ lạc của bọn họ cũng là hai bộ lạc mạnh nhất trong khu rừng. Bởi vì có câu một núi không thể có hai hổ, lúc này bọn họ có thể nói là đang ở một điểm giới hạn, trong một trạng thái thăng bằng vô cùng yếu ớt. Nhưng nếu sự cân bằng yếu ớt này bị đánh vỡ, hai người sẽ lập tức trở mặt thành thù, quyết đấu sinh tử. Tất cả vì vị trí cao nhất kia.
Hai người cùng nhau tới trước mặt Diệp Lâm, liếc mắt nhìn nhau rồi đồng thanh: "Lão bản, chỗ ngươi có đồ vật nào mạnh hơn không?"
Nhìn hai người trước mắt Diệp Lâm khoanh tay cười. Quả nhiên a, người đều sẽ thay đổi, ba ngày thời gian, hoàn toàn thay đổi hai người.
"Không có, đồ tốt thật sự ta sẽ không bán, ta chỉ còn lại bấy nhiêu đây, các ngươi nếu vừa ý thì các ngươi lấy hết đi, nếu không vừa mắt thì ta cũng hết cách." Diệp Lâm khoanh tay lắc đầu nói, hắn biết hai người muốn cái gì, nhưng vật kia hắn không thể bán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận