Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 341: Buông tay đánh cược một lần

"Sớm biết mang Vô Tâm đến." Diệp Lâm trong lòng nhổ nước bọt nói, Vô Tâm vốn là đối phó bọn gia hỏa này chuyên gia, chuyên nghiệp đối đáp, chỉ cần mang Vô Tâm đến, đến lúc đó tượng Phật chân thân vừa mở, những cặn bã này có thể không dám đến gần. Mà Phượng Hoàng Hỏa của hắn đối với những quỷ hồn này cũng có hiệu quả, nhưng hắn không dám mở, một khi mở, vậy coi như gặp sự cố. Phượng Hoàng Hỏa vừa mở, linh khí rất hao tổn, đến lúc đó có thể đến được nơi cần đến hay không còn chưa biết. Thấy cảnh này, quỷ hồn Hóa Thần cảnh trên bầu trời lập tức cười. Hắn liếc mắt đã nhìn ra mánh khóe, tiểu tử phía dưới thủ đoạn chỉ hữu dụng với loại Hóa Thần cảnh như mình, đối với đám Nguyên Anh kỳ phía dưới, thì không có tác dụng gì. Thế này không phải quá dễ dàng sao? Giết đi, giết cho đã, bao nhiêu năm qua quỷ hồn Hắc Ám sâm lâm tích góp lại, còn nhiều hơn số lượng toàn bộ nhân tộc, ta lại muốn xem xem, ngươi rốt cuộc có thể giết được bao nhiêu. "Nhanh tới chưa?" Diệp Lâm một bên cầm linh thạch hấp thụ bổ sung linh khí, một bên hỏi Thâu Thiên. Vừa bổ sung linh khí vừa công kích, kiểu này nếu kéo dài sẽ tổn hại kinh mạch, hao tổn căn cơ. "Nhanh, kiên trì thêm chút nữa, còn ba cây số." Thâu Thiên nói xong, Diệp Lâm liếc hắn một cái. Ba cây số? Với tốc độ hiện giờ, phải mất hai canh giờ, đằng nào đi một bước còn phải quét sạch quỷ hồn phía trước. Tiếp tục như vậy, hắn sớm muộn cũng không chịu được. Tu sĩ Nguyên Anh kỳ cũng là người, đâu phải máy móc? "Chết tiệt, tính rồi, liều thôi." Sau một khắc, Diệp Lâm khẽ cắn môi, quanh thân xuất hiện một đạo hỏa diễm màu đỏ rực trải rộng, rồi nhấc Thâu Thiên đặt lên vai, nhanh chóng xông về phía trước. Quỷ hồn bốn phía hễ tiếp cận Diệp Lâm trong vòng một mét liền tự động tiêu tan trong thiên địa, dù là quỷ hồn Nguyên Anh kỳ cũng không ngoại lệ. Nhưng làm như vậy cái giá phải trả là linh khí tiêu hao gấp đôi. "Chết tiệt, bọn họ đi là... chủ điện? Chết tiệt." Quỷ hồn Hóa Thần cảnh đang bám sát phía sau biến sắc, miệng thầm mắng. Rồi hắn vẫy tay, lập tức trên không trung xuất hiện vô số quỷ hồn. Thực lực của những quỷ hồn này đều ở Hóa Thần cảnh, số lượng nhìn thoáng qua cũng không dưới một vạn. Đây chính là tích lũy mấy trăm hơn ngàn vạn năm của Hắc Ám sâm lâm. Và đây chỉ là một phần rất nhỏ. Tuy quỷ hồn Hóa Thần cảnh chiến lực kém xa Hóa Thần cảnh chân nhân, nhưng dù sao cũng là Hóa Thần cảnh. Vì vậy đây mới là lý do yêu tộc đau đầu không thể diệt được Hắc Ám sâm lâm. Không phải không thể diệt, mà thực tế không diệt được. Dù sao thì hắn cũng là thần hồn Hóa Thần cảnh, một tay đập chết một tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mà một Hóa Thần cảnh chân nhân nhiều nhất cũng chỉ ngăn được mười quỷ hồn Hóa Thần cảnh. Tính thế thì cũng không dám khinh thường. "Chư vị, hai nhân tộc phía dưới đang tiến về chủ điện, trong chủ điện là nơi sinh sống của mấy vị kia, còn có trọng bảo của Hắc Ám sâm lâm." "Nếu để mấy vị kia tỉnh giấc thì hậu quả của chúng ta không cần nói cũng biết?" "Hai nhân tộc đó rất quái dị, ta không tài nào cản được chúng, giờ chúng ta cùng nhau ra tay, ngăn hai người bọn họ lại." Nghe quỷ hồn Hóa Thần cảnh nói, những quỷ hồn khác nhao nhao ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc. Mấy vị kia đang bế quan điều tức ở chủ điện, lúc này bị hai nhân tộc quấy rầy, nếu mấy vị kia nổi giận thì bọn họ chẳng có gì tốt lành. Dù sao quỷ hồn có thể thôn phệ lẫn nhau, tăng thực lực. "Được, cùng nhau ra tay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận