Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3003: Con đường vô địch - Vương Minh Dương phẫn nộ

Chương 3003: Con đường vô địch - Vương Minh Dương phẫn nộ
Nhìn Đại Nhật Thần Viêm của chính mình bị không ngừng dập tắt, lại nhìn chuông nhỏ trên đỉnh đầu Diệp Lâm, Vương Minh Dương nhất thời hơi biến sắc mặt.
Huyền Hoàng nhị khí là một trong những lực lượng thần bí nhất của thiên địa, nghe nói chỉ khi mặt trời mọc mới xuất hiện, nhưng hắn chưa từng nghe nói Huyền Hoàng nhị khí có thể thu thập được.
Rốt cuộc đây là tình huống gì? Mà cái gọi là Huyền Hoàng nhị khí này lại có thể dập tắt Đại Nhật Thần Viêm của mình, chuyện này quá không hợp lý phải không? Nếu mình mà đến cả Đại Nhật Thần Viêm cũng không có hiệu quả với Diệp Lâm... thì...
Đang nghĩ vậy, Vương Minh Dương liền phát hiện có một ánh mắt đang gắt gao nhìn chằm chằm mình, theo ánh mắt đó nhìn lại, chính là Diệp Lâm đang tham lam nhìn mình.
Chờ chút... Tham lam?
Hai mắt Vương Minh Dương hiện lên vẻ kinh ngạc, trong mắt Diệp Lâm vậy mà tràn đầy một tia tham lam, sự tham lam này là ý gì?
Suy nghĩ một hồi, Vương Minh Dương hoàn toàn nổi giận.
"Diệp Lâm, ngươi tự tìm cái chết."
Hắn bây giờ cuối cùng đã biết sự tham lam trong mắt Diệp Lâm là có ý gì, Diệp Lâm đây là mẹ nó đã để mắt đến thân thể của mình.
Giờ phút này, hắn không thể nhịn được nữa, bây giờ thắng bại chưa rõ, ai sống ai chết vẫn còn là ẩn số, Diệp Lâm đã định sẵn cách ăn mình?
Lớn lối như vậy, ngông cuồng như thế.
Điều này khiến Vương Minh Dương lập tức nổi giận, Diệp Lâm từ đầu đến cuối đều không hề coi mình ra gì, ai mà chịu nổi?
Trong chớp mắt, Đại Nhật Thần Viêm vô tận bao phủ lấy Diệp Lâm, Chí Tôn khí thì thế nào? Trước Đại Nhật Thần Viêm của mình, ngươi sớm muộn cũng phải hóa thành vũng máu loãng.
Nhưng ngay sau đó, toàn thân hắn lông tơ dựng đứng lên, ở giữa Đại Nhật Thần Viêm, một tiếng kiếm reo vang vọng trời đất, tiếp đó, một đạo kiếm quang như sét đánh không kịp bưng tai chém về phía cánh của hắn.
Chỉ trong thoáng chốc, trên cánh Vương Minh Dương xuất hiện một vết máu khủng bố.
"Đại Nhật Thần Viêm này trong tay ngươi thật đáng tiếc, cho ta đi, ta sẽ phát dương quang đại nó."
Huyền Hoàng Vạn Vật Chung trên đỉnh đầu Diệp Lâm bay ra khỏi Đại Nhật Thần Viêm.
Vừa rồi im lặng là đang trò chuyện với Thôn Thiên Ma Quán, trước khống chế Vương Minh Dương, sau đó Thôn Thiên Ma Quán ra tay, dùng bí pháp đưa Đại Nhật Thần Viêm vào người mình.
Mặc dù tỷ lệ chỉ có 1%, nhưng vẫn đáng để thử.
Không sai, Diệp Lâm bây giờ đã hoàn toàn để mắt tới Đại Nhật Thần Viêm của Vương Minh Dương.
Đại Nhật Thần Viêm này có thể nói là đồ tốt thật sự, nếu không có chí bảo phòng ngự, cường giả cùng cấp gặp phải thứ này chỉ có đường trốn.
Nếu có Đại Nhật Thần Viêm, thêm Chí Tôn pháp mặt trời của mình, chậc, loại uy lực đó Diệp Lâm không dám tưởng tượng.
Đồng thời, Đại Nhật Thần Viêm lại là thần viêm có thể trưởng thành, theo tu vi tăng lên, Đại Nhật Thần Viêm cũng sẽ trở nên càng thêm khủng bố.
Đại Nhật Thần Viêm này, mình nhất định phải có, kiệt kiệt kiệt.
"Ngươi tự tìm cái chết, tự tìm cái chết mà."
Vương Minh Dương phẫn nộ nói, Diệp Lâm này căn bản không xem mình ra gì, đầu tiên là thèm khát thân thể mình, lại là thèm khát thần thông Đại Nhật Thần Viêm của mình.
Trên thế giới này tại sao còn có loại người này?
Chúng ta đang sinh tử chiến, sinh tử chiến đấy, tại sao ngươi từ đầu đến cuối không coi ta ra gì.
Mà hoàn toàn xem ta như một con thú săn? Chẳng lẽ thực lực của ta kém đến vậy trong mắt ngươi sao?
Toàn bộ quá trình Diệp Lâm đều không coi trọng mình, điều này khiến trong lòng hắn dâng lên cảm giác phẫn nộ tột độ.
Hắn muốn giết Diệp Lâm, nhất định phải giết Diệp Lâm.
"Đừng tức giận, giận quá hại thân đấy, dù sao thân thể này của ngươi ta còn muốn ăn, tức giận hại đến thân thể, lỡ mà ảnh hưởng tới cảm giác thì không tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận