Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3287: Con đường vô địch - Thái Ất Huyền Tiên 12

Oanh. Lôi kiếp thai nghén nửa ngày cuối cùng cũng hoàn tất, một đạo lôi đình màu tím không chút khách khí giáng xuống, chém thẳng vào nguyên thần của Diệp Lâm.
"Bảo vệ."
Nguyên thần nhỏ bé của Diệp Lâm không ngừng bấm niệm pháp quyết, cuối cùng tạo thành một lớp lồng ánh sáng trong suốt trên đỉnh đầu. Đây chính là Nguyên Thần kiếp, không thể lỗ mãng như trước được, nên chuẩn bị những gì thì phải làm cho tốt.
Oanh. Theo một tiếng nổ vang lên, những thủ đoạn mà Diệp Lâm bày ra dưới lôi đình thì vỡ tan như tờ giấy, lôi đình với thế không thể ngăn cản bao phủ toàn bộ nguyên thần của Diệp Lâm.
Còn Diệp Lâm thì chỉ có thể nhắm mắt lại, cố thủ bản thân.
Răng rắc...
Mấy hơi thở sau đó... Một tiếng vỡ vụn thanh thúy vang lên, chỉ thấy trên nguyên thần của Diệp Lâm xuất hiện một vết rách vô cùng kinh khủng.
Vết rách này từ đỉnh đầu lan thẳng xuống bàn chân, tựa như muốn xẻ Diệp Lâm làm đôi.
Nguyên thần vốn hào quang rực rỡ nay dần chuyển sang ảm đạm, chỉ còn một đạo u quang mờ ảo vờn quanh trên bề mặt.
"Chết tiệt, lôi kiếp này quá mức kinh khủng đi."
Diệp Lâm nhắm mắt lại, trong lòng mắng thầm. Lôi kiếp này trực tiếp khiến nguyên thần của hắn trọng thương, bản thân cũng trở nên vô cùng uể oải.
Một cỗ đau đớn thấu tận linh hồn không ngừng làm toàn bộ nguyên thần của hắn run rẩy.
Oanh. Không đợi Diệp Lâm kịp nghỉ ngơi, đạo lôi đình thứ hai lại tiếp tục giáng xuống, đạo chớp này còn mãnh liệt hơn tia chớp trước, căn bản không cho Diệp Lâm một chút cơ hội phản ứng nào.
Răng rắc... Răng rắc... Răng rắc...
Từng tiếng giòn tan dày đặc không ngừng vang lên, toàn thân Diệp Lâm xuất hiện những khe hở, nhìn từ xa tựa như những mảnh vỡ ghép lại với nhau.
"Đạo lôi kiếp thứ ba, ta thật sự sẽ chết."
Trong lòng Diệp Lâm dâng lên một cảm giác vô cùng nguy hiểm.
Hai đạo lôi đình đã giáng xuống khiến hắn gần như sắp chết, nguyên thần lập tức vỡ tan ra, ý thức cũng dần trở nên hỗn loạn.
Nguyên thần vốn còn chút u quang giờ tựa như pho tượng đá, không có chút thần tính nào, huống chi pho tượng này còn đầy những vết nứt, tựa như chỉ chờ một khắc nữa là hóa thành mảnh vụn.
Oanh. Mặc dù Diệp Lâm đã gần như đạt đến đỉnh phong, nhưng lôi kiếp cũng không cho hắn bất kỳ cơ hội nào, đạo lôi đình thứ ba cũng nhanh chóng giáng xuống.
Dưới lôi đình, chỉ có sống hoặc chết, không còn kết quả thứ ba nào.
Mà ngay khi đạo lôi đình này rơi xuống, trong lòng Diệp Lâm điên cuồng báo động.
Tử vong, trong khoảnh khắc này Diệp Lâm vậy mà cảm nhận được cảm giác tử vong.
Giờ phút này, là thời khắc hắn gần cái chết nhất.
"Ta tới."
Ngay sau đó, huyết quang trên vai nhục thân của Diệp Lâm lóe lên, Thôn Thiên Ma Quán lập tức xuất hiện trên đỉnh đầu.
Oanh. Thôn Thiên Ma Quán bộc phát ra một luồng thôn phệ lực mạnh mẽ, vậy mà đem toàn bộ lôi kiếp hấp thụ vào.
Oanh, oanh, oanh.
Từng tiếng nổ vang từ trên Thôn Thiên Ma Quán phát ra, Diệp Lâm có thể thấy rõ những vết rạn nhỏ trên bề mặt Thôn Thiên Ma Quán.
"Không được, không được."
Sau khi gắng gượng chống lại lôi kiếp, thần tính trên bề mặt Thôn Thiên Ma Quán hoàn toàn biến mất, và ngay lập tức rơi xuống đất, cả chiếc bình nằm thẳng trên mặt đất.
Lúc này, Thôn Thiên Ma Quán hoàn toàn không còn thần tính, hơn nữa còn đầy những vết nứt, trông như một chiếc bình sứ bình thường.
"Nguyên Thần kiếp đã qua."
Diệp Lâm nhìn lôi vân trên đỉnh đầu, nguyên thần ngay lập tức nhập về bản thể.
Nguyên Thần kiếp đã qua, không cần phải ở lại bên ngoài nữa.
Đồng thời, nguyên thần lúc này của hắn đã bị trọng thương, không thích hợp ở bên ngoài thêm nữa.
Một lần nữa khống chế nhục thân, Diệp Lâm ngay lập tức thu hồi Thôn Thiên Ma Quán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận