Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4504: Con đường vô địch - thần dị bí cảnh 4

Chương 4504: Con đường vô địch - thần dị bí cảnh 4
"Tiên hỏa của mình so với Diệp Lâm, căn bản không đáng gì, cho nên, tốt nhất vẫn là không nên làm mất mặt."
"Đi vào xem."
Diệp Lâm dẫn đầu đi theo lối đi này về phía chỗ sâu hơn, một đường đi thẳng vào tận bên trong.
Đường hầm bị Vô Thủy Chân Viêm rèn luyện trở nên khô khốc vô cùng, nhìn khắp nơi, căn bản không có bất cứ thứ gì, tất cả mọi thứ đều bị Vô Thủy Chân Viêm thiêu đốt gần như không còn.
"Cái luồng khí tức làm ta kiêng kị càng ngày càng nặng."
Cố Thanh vừa đi vừa sắc mặt dần trở nên ngưng trọng, càng vào sâu bên trong, cái uy áp càng lớn, ngay cả nàng cũng cảm thấy khó chống đỡ.
Tên ở bên trong kia, thực lực tuyệt đối không chỉ là Kim Tiên tầng bốn đơn giản như vậy, ít nhất cũng phải Kim Tiên tầng năm thậm chí Kim Tiên tầng sáu.
"Rống..."
Đúng lúc hai người tiếp tục tiến sâu vào bên trong, phía trước truyền đến một tiếng gào thét, một luồng sóng gió vô cùng cường đại ập vào mặt.
Diệp Lâm giơ tay cắm Thương Đế Huyết Ẩm kiếm xuống mặt đất để ổn định thân mình, lập tức nhìn về phía trước.
Toàn bộ mặt đất đều đang rung chuyển, đá vụn trên đỉnh đầu từng mảng rơi xuống, Diệp Lâm sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía bóng tối phía trước.
Trong bóng tối, một con quái vật khổng lồ chậm rãi bước ra.
"Đây là cái thứ gì?"
Cố Thanh lấy ra từ trong nhẫn không gian một cây đàn màu xanh đặt ở trước người, sắc mặt có chút cổ quái nhìn con quái vật khổng lồ trước mặt.
Con quái vật cao tối thiểu phải hơn hai trượng, bốn cái chân giống như cột chống trời lớn, toàn thân bị lớp vảy dày bao phủ, giống như khoác lên một lớp khôi giáp vậy.
Hai cánh tay dài trên thân mình, hai tay khỏe mạnh đầy sức mạnh, bên ngoài cơ bắp cuồn cuộn mang tính bùng nổ.
Một đôi mắt đỏ ngầu cứ như vậy nhìn chằm chằm hai người, trên đầu còn mọc một đôi xúc giác đen nhánh.
Trông vừa quỷ dị lại cổ quái.
Mà sở dĩ sắc mặt Cố Thanh trở nên cổ quái như vậy, hoàn toàn là do cái vật bên dưới thân quái vật kia rất lớn, hơn nữa còn trần trụi lồ lộ ra ngoài.
Khi nó di chuyển thì đung đưa qua lại, họa phong cực kỳ quái dị.
"Kẻ xâm nhập, cút khỏi nơi này, nơi này không phải chỗ các ngươi nên đến."
Con quái vật trực tiếp lên tiếng, âm thanh hùng hậu mạnh mẽ, chấn động vách tường xung quanh rung lên, đá vụn không ngừng rơi xuống.
"Giải quyết nó."
Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay Diệp Lâm xoay chuyển, lập tức lóe người xông về phía con quái vật trước mắt.
"Đến đi."
Hai tay trắng như ngọc của Cố Thanh nhẹ nhàng đặt lên dây đàn, lập tức hai tay lướt nhẹ, vô số đạo kiếm khí sắc bén hướng về phía con quái vật chém tới.
"Ta bảo, cút cho ta."
Con quái vật gầm lên một tiếng, kiếm khí trong không trung toàn bộ tan nát.
Mà Diệp Lâm thì hai chân đạp lên vách tường, hai chân đột ngột dùng lực, một cái xoay người xông về phía sau lưng con quái vật, trên Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay hiện lên một đạo huyết quang.
"Chết."
Tốc độ của Diệp Lâm rất nhanh, thế nhưng tốc độ của con quái vật này còn nhanh hơn cả Diệp Lâm, chỉ thấy nó xoay người đối diện Diệp Lâm, lập tức đưa tay chụp lấy lưỡi kiếm của Thương Đế Huyết Ẩm kiếm.
Tay trái đột nhiên vỗ về phía Diệp Lâm.
"Khí lực thật lớn, năng lực phản ứng cũng rất độc đáo."
Diệp Lâm trực tiếp bỏ qua Thương Đế Huyết Ẩm kiếm, một cái lắc mình né tránh công kích của con quái vật.
Con quái vật này khí lực rất lớn, hơn nữa tốc độ phản ứng cùng với lực phòng ngự cũng thuộc dạng độc nhất, có thể tùy ý nắm chặt Thương Đế Huyết Ẩm kiếm của mình.
Hơn nữa tay của tên kia không hề có dấu hiệu bị thương chút nào.
Hoàn toàn là một con quái vật.
"Ta bảo rồi, cút."
Con quái vật trực tiếp hất văng Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay, lập tức hướng về hai người lần nữa lớn tiếng quát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận