Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 5182: Con đường vô địch - Ba năm sau, ta tới tìm ngươi

Chương 5182: Con đường vô địch - Ba năm sau, ta tới tìm ngươi
Bên kia, Diệp Lâm từ từ mở mắt, nhìn về phía bóng người trong gió tuyết xa xa.
Bóng người đó chính là Vương Thắng vừa rời đi lúc trước.
"Vương gia Vương Thắng, bái kiến Diệp Tôn."
"Lúc trước có nhiều điều đắc tội, mong Diệp Tôn đại nhân không chấp lỗi của tiểu nhân."
Vương Thắng đứng cách Diệp Lâm không xa, dưới ánh mắt kinh ngạc của Diệp Lâm, Vương Thắng vô cùng cung kính hướng về Diệp Lâm thi lễ một cái, lập tức lớn tiếng nói.
Giọng nói vô cùng thành khẩn, so với Vương Thắng lúc trước quả thực như hai người hoàn toàn khác nhau.
Thái độ thay đổi như thế, phía sau tất nhiên có cao nhân chỉ điểm.
Đương nhiên, Diệp Lâm cũng không định tiếp tục tính toán những chuyện nhỏ nhặt này.
"Đồ vật lấy ra rồi sao?"
Diệp Lâm mở miệng hỏi.
"Lấy ra rồi, đây là chí bảo trấn tộc của Vương tộc ta, Thánh Vương quan tưởng cầu."
Nghe Diệp Lâm hỏi, Vương Thắng lập tức lấy quyển trục từ trong ngực ra, hai tay dâng lên.
Bề mặt quyển trục tỏa ra từng đợt ánh sáng nhạt, sau đó chậm rãi bay đến trước mặt Diệp Lâm.
Diệp Lâm đưa tay bắt lấy quyển trục này, lập tức chậm rãi mở ra.
Ngay lúc này, nội dung trên quyển trục cũng dần dần hiện ra trong đầu Diệp Lâm.
Một lát sau, Diệp Lâm từ từ mở mắt, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng.
Thánh Vương quan tưởng cầu, thông qua việc quán tưởng để nâng cao lực lượng nguyên thần cùng ngộ tính của bản thân, phẩm giai là Đạo giai.
Xem ra người này không lừa gạt ta, thứ lấy ra quả thật là đồ tốt.
"Ừm, ba năm sau, ngươi lại đến tìm ta."
Cuối cùng, Diệp Lâm nhìn Vương Thắng trước mặt mình và mở miệng nói.
Trong ba năm này, ta cần dùng để quán tưởng Thánh Vương quan tưởng cầu này, vì vậy cần một chút thời gian đệm.
"Được, ba năm sau, ta tới tìm ngươi."
Vương Thắng lập tức gật đầu, Diệp Lâm đã đồng ý thì hắn cũng cần thời gian để chuẩn bị.
Được lão tổ nhà mình chỉ điểm, thái độ của Vương Thắng đã cung kính hơn rất nhiều, Diệp Lâm cũng hài lòng gật đầu.
Đây mới là thái độ kẻ yếu nên có đối với cường giả.
Nếu không phục, ngươi có thể cố gắng mạnh lên, có thể đi tu hành.
Nhìn Vương Thắng rời đi, Diệp Lâm liền chậm rãi nhắm mắt lại, bắt đầu tu hành.
Thánh Vương quan tưởng cầu hiện ra trong đầu, Diệp Lâm nhắm mắt lại bắt đầu quán tưởng.
Lực lượng nguyên thần của hắn đang tăng lên từng chút một.
. . .
Sau khi tạm biệt Diệp Lâm, Vương Thắng rời khỏi nơi này, rồi thúc ngựa không ngừng trở về Vương gia, sau đó bắt đầu truyền tin cho bảy đại Cổ tộc khác.
Việc tập hợp cường giả thế hệ trẻ, thậm chí là cường giả thế hệ trẻ từ khắp các nơi trong Tinh Hà Hoàn Vũ lại với nhau, quá trình này cần thời gian.
Tam tộc kia cũng rất khôn ngoan, sau khi xuất hiện ba mươi năm trước, mỗi tộc chỉ tấn công vài tinh vực rồi không còn động tĩnh gì lớn nữa.
Các chí cường giả Kim Tiên tầng chín đều không hoạt động ở ngoại giới, phàm là cường giả của tam tộc ở ngoại giới, đều có tu vi dưới Kim Tiên tầng chín.
Điều này cũng dẫn đến việc các đại thế lực trong khu vực thứ hai bắt đầu phái thế hệ trẻ của nhà mình ra ngoài tiêu diệt cường giả của tam tộc này.
Lúc trước, bát đại cổ tộc vốn vô cùng đoàn kết, tất cả mọi người đều muốn góp sức, tập hợp phần lớn cường giả để triệt để tiêu diệt tam tộc kia.
Thế nhưng kể từ khi ba vị cường giả Kim Tiên tầng chín vẫn lạc, các đại cường giả trong toàn bộ khu vực thứ hai đều trở nên an phận hơn.
Từng người bắt đầu trốn đi bế quan không xuất đầu lộ diện.
Chỉ phái thế hệ trẻ này ra ngoài chịu trận.
Có câu nói rất hay, 'địch không động ta không động', hai bên cứ thế giằng co.
Ai mà chẳng muốn sống, những lão gia hỏa đã sống dai thành tinh kia lại càng không muốn chết.
Thái Ất Kim Tiên vô vọng cũng chẳng sao, ta cứ tiếp tục kiên trì, ta không tin không kiên trì được đến cảnh giới Thái Ất Kim Tiên.
Còn về Kim Tiên đại kiếp, đối với những lão gia hỏa kia mà nói thì chẳng là gì, bọn họ có đủ loại biện pháp để né tránh Kim Tiên đại kiếp.
Chỉ cần sống đủ lâu, vẫn có một tia hy vọng đạt tới Thái Ất Kim Tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận