Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2826: Con đường vô địch - chinh chiến Hư Không Chi Táng 58

Nữ tử này trên người mặc một trường bào màu trắng, trường bào màu trắng bên trên có từng đạo tơ vàng tô điểm, một đôi đùi ngọc lại như ẩn như hiện. Trên mặt nàng đeo một nửa mặt nạ vàng kim, chỉ để lộ một đôi mắt mỹ lệ rung động lòng người, đôi mắt linh động vô cùng, sâu thẳm như chứa cả vũ trụ. Ba ngàn sợi tóc tùy ý bay lượn, tựa ba ngàn Tinh Hà mỹ lệ. Toàn thân nữ tử tản ra ánh kim sắc, tựa như một Thần Nữ Mặt Trời chân chính giáng thế. Mà ở đối diện, Mị Kiều Kiều lại mang vẻ mặt như cười như không nhìn nữ tử kia.
"Tô Khinh Ngữ, sao nào? Vẫn không quên được hả? Chẳng phải chỉ là quay đi, để ngươi mất mặt một phen thôi sao, sao đến giờ còn để bụng thế? Nếu không... ta trả tiểu tình lang kia cho ngươi được không?" Mị Kiều Kiều khoanh tay, đôi mắt quyến rũ mê người cất tiếng, dáng vẻ vô cùng đáng thương.
Còn Tô Khinh Ngữ đứng trên hư không, đối với vẻ mặt này của Mị Kiều Kiều sớm đã miễn dịch, nàng lạnh lùng nói: "Yêu nữ, hôm nay ta nhất định phải tế trời bằng ngươi, chết đi." Tô Khinh Ngữ vừa dứt lời, quanh thân nàng liền bùng phát vạn trượng kim quang, ánh sáng rực rỡ chói mắt đến cực điểm, bao phủ cả khu vực hàng triệu ngôi sao.
Dưới ánh kim quang, Mị Kiều Kiều thoáng biến sắc, nàng nắm chặt áo bào đen, mang vẻ vô hại nhìn Tô Khinh Ngữ: "Khinh Ngữ, dù sao chúng ta từng là tỷ muội một hồi, ngươi nỡ lòng nào tuyệt tình như vậy sao? Như vậy, tỷ tỷ đây sẽ rất đau lòng đó."
Mị Kiều Kiều vừa nói xong, liền thấy một đạo thánh liên màu vàng xé tan không gian xuất hiện trước mặt nàng. Thân thể Mị Kiều Kiều chao đảo, phiêu tán tựa cánh hoa nhẹ nhàng. Ngay khi nàng rời đi một giây, nơi nàng vừa đứng liền hóa thành một vùng phế tích. "Không ngờ ngươi lại không nể tình xưa mà xuống tay tàn độc với ta, như vậy, làm tỷ tỷ ta đau lòng quá đi." Mị Kiều Kiều khóe mắt rớm lệ, nhìn Tô Khinh Ngữ, đôi mắt ướt át càng thêm đau lòng.
Nhưng Tô Khinh Ngữ hiển nhiên không để mình bị đánh lừa, mặt nàng vô cùng lạnh lùng, thân thể dần ngồi xếp bằng trong hư không. Thấy vậy, Mị Kiều Kiều hơi biến sắc mặt, dường như biết nữ tử trước mắt muốn làm gì. "Huyền Linh chân thân, xuất hiện." Tô Khinh Ngữ hai tay kết ấn, sau lưng những sợi tơ vàng lưu chuyển, đan vào nhau, cuối cùng hóa thành một người khổng lồ vàng cao trăm trượng.
Người khổng lồ vàng tay cầm trường đao vàng, sải bước một bước đã mấy chục trượng, trong chớp mắt đã đến trước mặt Mị Kiều Kiều. Hắn vung trường đao, không chút lưu tình chém xuống Mị Kiều Kiều: "Kẻ vong ân phụ nghĩa, khi xưa tỷ tỷ không tiếc hao tổn tuổi thọ cứu ngươi, sớm biết vậy, tỷ tỷ đã không nên cứu ngươi."
Mị Kiều Kiều vung tay phải, cánh hoa màu hồng phấn tạo thành một dòng sông dài chắn trước mặt nàng, cản thanh trường đao lại. Lập tức Mị Kiều Kiều xoay người, áo bào đen biến thành chiếc váy dài màu tím. "Đã vậy, tỷ tỷ sẽ chơi với ngươi một chút, để tỷ tỷ xem thử, nhiều năm trôi qua, Huyền Linh chân thân của ngươi có tiến bộ gì không."
Mị Kiều Kiều đứng giữa không trung cười khẽ, nếu Mị Kiều Kiều trước kia là một đóa hoa chín mọng, mọi cử chỉ đều có thể khơi gợi vô hạn tưởng tượng. Thì giờ đây Mị Kiều Kiều là một nữ vương, một nữ vương cao cao tại thượng thống lĩnh thiên hạ. Huyền Linh chân thân không hề khách khí vung đao chém tới, không gian bốn phía rung chuyển dưới lưỡi đao.
Bạn cần đăng nhập để bình luận