Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2952: Con đường vô địch - vận mệnh đùa bỡn

Chương 2952: Con đường vô địch - vận mệnh trêu ngươi Mặc dù trước mắt nữ tử này mệnh lý rất nhiều, mệnh cách cũng cao khác thường, thế nhưng đây đều là trên cơ sở ba thành huyết mạch. Nếu huyết mạch không hoàn toàn sống lại, bảng của nữ tử này thậm chí còn không bằng Tô Vân phía sau hắn, nếu ba thành huyết mạch Nhân Hoàng sống lại, sẽ lập tức một bước lên trời. Đến lúc đó, tất cả mệnh lý sẽ bỏ phong ấn, nói một câu tại chỗ lên trời cũng không đủ. Mà lại nhìn cơ duyên về sau, Diệp Lâm giờ phút này tựa như thật sự cảm nhận được lực lượng của vận mệnh, cảm nhận được cảm giác vận mệnh trêu đùa chúng sinh.
Bảng bên trên rõ ràng giải thích, nếu nữ tử này gặp bất kỳ nguy hiểm tính mạng nào, đều sẽ phát sinh các loại ngoài ý muốn, những ngoài ý muốn này kiềm chế lẫn nhau, đến cuối cùng, nguy cơ sinh tử sẽ được giải trừ. Mà sau nguy cơ sinh tử, liền sẽ thu hoạch được một mối đại cơ duyên. Mà đại cơ duyên này chính là Xích Thần quả, Xích Thần quả lại cần lực lượng tiên chuyển của chính mình mới có thể phát huy ra lực lượng chân chính. Cho nên từ đầu đến cuối, sau lưng mình như có một bàn tay lớn đang thúc đẩy mình.
Từ lúc Tô Vân phát hiện tình huống bên này bắt đầu, mình liền bị cuốn vào vòng xoáy vận mệnh, Hiên Viên kiếm run rẩy, cứu Sở Linh, để Sở Linh giải trừ lời nguyền huyết mạch Nhân Hoàng. Một vòng phòng khép kín vòng. Nếu không có bảng, mình căn bản sẽ không biết tất cả những điều này. Vận mệnh, thật là một thứ kỳ lạ.
"Đạo hữu? Đạo hữu?"
Thấy Diệp Lâm đột nhiên rơi vào trầm tư, Sở Linh xòe bàn tay không ngừng lắc lư trước mặt Diệp Lâm.
"Ừ?"
Trong chốc lát, Diệp Lâm chợt kịp phản ứng.
"Đạo hữu, ngươi vừa rồi..."
"Không có gì, nhớ lại một số chuyện thôi."
Diệp Lâm khoát tay nói.
"Tô Vân, huyết trì kia, rốt cuộc ở đâu?"
Diệp Lâm quay người nhìn về phía Tô Vân đang rảnh rang, dò hỏi.
"Phía trước, ước chừng đi khoảng 3 triệu tinh vực sẽ đến được biên giới vực thứ chín, đi tiếp nữa là vực thứ mười."
"Nếu mục đích của công tử là huyết trì thì ta đề nghị bây giờ đừng nên vào vực thứ mười vội, đợi đám người kia phát điên rồi ra tay, chúng ta sẽ có cơ hội thừa lúc loạn chui vào."
"Hiện tại vực thứ mười sóng ngầm mãnh liệt, nếu bây giờ đường hoàng đi vào thì không tốt chút nào."
"Huống hồ lần này đến cả Thái Bình Thánh giáo cũng nhúng tay vào, xem ra phần thắng của bọn họ rất lớn."
Nghe Tô Vân kể lại, Diệp Lâm không khỏi nhíu mày.
Phương bắc, 3 triệu tinh vực, đây cũng không phải trùng hợp.
Không siêu thoát, vĩnh viễn không thoát khỏi vận mệnh.
Đây là lần đầu tiên trong đời mình cảm nhận được sự tồn tại chân chính của vận mệnh, vận mệnh vô hình lại đang đùa bỡn mình trong lòng bàn tay, thật thú vị.
"Vậy thì đi thôi."
Diệp Lâm khẽ nói với Tô Vân, đến bây giờ, người như Tô Vân còn chút tác dụng, vậy thì cứ tạm giữ lại đã.
"Đạo hữu, có thể mang ta đi cùng được không?"
Diệp Lâm còn chưa kịp bước chân, phía sau đã vang lên giọng điệu cầu xin của Sở Linh.
"Tình trạng của ngươi bây giờ tốt nhất nên hồi phục thương thế trước đi."
Nhìn Sở Linh trước mắt khí tức phiêu phù không chừng, Diệp Lâm nhất thời cau mày nói, khí tức yếu ớt phiêu phù không chừng, tình trạng thế này đi cũng vướng chân vướng tay thôi.
"Đạo hữu, ta đảm bảo sẽ không cản trở, hơn nữa ta có dự cảm, ở chỗ huyết trì kia có thứ gì đó đang hấp dẫn ta."
"Mục tiêu trước đó của ta cũng là nơi đó, nhưng sau đó lại gặp phải đao của Thái Bình Thánh giáo."
Khi nhắc đến Thái Bình Thánh giáo, hai mắt Sở Linh hiện lên vẻ giận dữ, Thái Bình Thánh giáo, nàng ghi nhớ kỹ. Lần này suýt chút nữa đã bị chúng chém, sau này nàng nhất định đích thân đạp phá sơn môn Thái Bình Thánh giáo.
"Đi thôi, đến lúc đó sống chết do chính ngươi định đoạt, ta sẽ không ra tay giúp ngươi nữa đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận