Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2031: Thần bí chi địa - bạch liên hoa Từ Yến

"Sao vậy tiền bối?"
Thấy Diệp Lâm cau mày, có vẻ đang suy tư điều gì, Hạ Vô Thư ân cần hỏi han.
"Địa Tiên có thể vượt cấp đánh bại Thiên Tiên sao?" Diệp Lâm nhíu mày hỏi.
"Cái này... Tương truyền có một loại thiên kiêu, loại thiên kiêu tuyệt thế có thể vượt đại cảnh giới giao chiến, Địa Tiên cũng có thể chiến Thiên Tiên, nhưng đây chỉ là truyền thuyết mà thôi."
"Tuy nhiên đã từng có chuyện như vậy xảy ra, đó là có một thiên kiêu tuyệt thế, dùng tu vi Địa Tiên hậu kỳ chém giết một cường giả Thiên Tiên, chuyện này là thật."
"Bất quá, cường giả Thiên Tiên kia cũng bị trọng thương, có lẽ không có gì lạ."
Nghe Hạ Vô Thư giải thích, Diệp Lâm cũng trở lại bình thường, xem ra đúng như hắn tưởng tượng, Địa Tiên có thể vượt cấp đánh bại Thiên Tiên.
Thiên Tiên ở nơi này theo Tinh Hà Hoàn Vũ mà xét thì có lẽ vẫn thuộc Địa Tiên.
Dù sao, một đại cảnh giới một tầng trời, đừng nói trọng thương, cho dù Thiên Tiên chỉ còn chút hơi tàn thì cũng không phải Địa Tiên có thể vượt cấp đánh bại, cho dù là Địa Tiên đỉnh phong thiên kiêu tuyệt thế cũng không làm được.
Địa Tiên như sư tử con vừa ra đời, còn Thiên Tiên là sư tử đực trưởng thành, đừng nói trọng thương, cho dù hấp hối nó cũng có thể một tay đập chết sư tử con.
Vượt đại cảnh giới chính là sự thăng hoa về cấp độ sinh mệnh, một cảnh giới là một tầng trời, nếu ai cũng có thể vượt đại cảnh giới đánh bại, thì còn phân chia cảnh giới để làm gì?
Cứ xông lên chẳng phải hơn sao? Ta khổ công tu luyện trăm vạn năm cuối cùng thành Thiên Tiên tôn sư, còn ngươi tu luyện trăm năm đến Địa Tiên lại cho ta một đập chết tươi, như vậy thì không phải quá nực cười sao?
"Thì ra là thế, vậy thì không sao." Diệp Lâm giãn mày ra, nội tâm nghi hoặc đã được giải đáp, vậy thì không có gì.
"Được rồi, đến đây tiền bối, hôm nay chúng ta sẽ ở lại đây, đợi ngày mai lão già kia thông tin, nếu tìm không thấy người, ta sẽ cho toàn bộ Yên Lũng tông biến mất." Nói xong câu đó, hai mắt Hạ Vô Thư lóe lên tia sát khí, trong lòng đã thực sự nảy sinh ý định giết người.
Hắn là thất hoàng tử, một lời đáng chín đỉnh, nói hủy diệt thì nhất định phải diệt.
Nếu không uy nghiêm của hoàng tử để đâu?
"Hạ ca ca, Hạ ca ca, Yến Nhi nghe nói huynh đến, đường sá xa xôi, sao không cho Yến Nhi biết để Yến Nhi ra đón huynh?" Lúc này, một nữ tử mặc váy tím nhún nhảy đi đến cửa đại điện, chiếc váy tím ôm lấy thân hình lồi lõm của nàng, càng tôn thêm vẻ quyến rũ khó tả.
"Hừ, còn gọi ta là Hạ ca ca? Thôi đi, ta không dám nhận đâu, sau này chúng ta nên giữ khoảng cách thì hơn." Nhìn thấy nữ tử này, tận sâu đáy mắt Hạ Vô Thư lộ ra vẻ chán ghét sâu sắc.
"Hạ ca ca, tại sao?" Nữ tử đột nhiên ngơ ngác đứng im tại chỗ, hai mắt không thể tin nhìn Hạ Vô Thư trước mặt.
Nàng không hiểu, Hạ ca ca trước kia luôn cưng chiều nàng như vậy, giờ sao lại thay đổi đến vô tình thế này?
"Từ Yến, ta mong nàng nhận rõ thân phận mình, mấy ngày trước ta bị thua trước Sở Vân Tiêu, nàng lại lặng lẽ đứng nhìn, mà bây giờ lại quấn lấy ta, nàng còn biết xấu hổ không vậy?"
"Ta là thất hoàng tử của Đại Hạ hoàng triều, lúc đó không giết nàng đã là tốt rồi." Hạ Vô Thư lạnh lùng nói, lúc ấy bị Sở Vân Tiêu tiểu tử kia đánh bại trước mặt mọi người khiến hắn mất hết thể diện, Từ Yến không những không an ủi hắn ngay, ngược lại còn đứng bên cạnh lặng lẽ quan sát, đáng ghét hơn nữa là hắn tận mắt nhìn thấy người này đang lén lút vỗ tay.
Vỗ tay để làm gì? Chúc mừng Sở Vân Tiêu đánh bại hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận