Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1101: Thiên Lan thế giới 39

Chương 1101: Thiên Lan thế giới 39
Vậy mà lúc này lại vô cùng kỳ quái, Diệp Lâm không muốn đồ của hắn, hắn ngược lại muốn nói cảm ơn với Diệp Lâm, thật là một thế giới kỳ quái.
“Ma đao, ngươi có nguyện ý cùng ta lại một lần chinh chiến không?”
Ma Đế cầm ma đao trong tay giơ cao, hướng về ma đao lớn tiếng nói, sau một khắc, ma đao trong tay phát ra một trận run rẩy kịch liệt, tựa hồ đang hưởng ứng lời nói của Ma Đế.
Đồng thời, Ma Đế có thể cảm nhận rõ ma đao đang vui thích, hắn đã cùng ma đao hợp làm một, cho dù ma đao không nói, hắn cũng có thể cảm nhận chính xác cảm xúc của ma đao.
Ma đao, chính là duy nhất một cái vũ khí cấp Đế trong tam giới, một thanh khác chính là Thiên Đế kiếm của Tiên Đế, bất quá Thiên Đế kiếm lúc trước, sau khi hắn giết Tiên Đế, Thiên Đế kiếm cũng bị hắn ném tới biển sâu vô tận.
Bởi vì hắn vô cùng chán ghét khí tức trên Thiên Đế kiếm, mà khí tức này cũng cực kỳ khắc chế hắn, Tiên Đế chính là nhờ vào Thiên Đế kiếm mới có thể loáng thoáng vượt qua hắn.
Cho nên sau khi đánh giết Tiên Đế, việc đầu tiên hắn làm chính là muốn phá hủy Thiên Đế kiếm, nhưng mà Thiên Đế kiếm hắn phá hủy không được, cuối cùng dưới cơn giận dữ bị hắn ném vào biển sâu vô tận.
Mặc dù Thiên Đế kiếm là vũ khí cấp Đế duy nhất trong tam giới, thế nhưng từ khi bị Ma Đế ném tới biển sâu vô tận về sau, liền không ai dám đi nhặt.
Bởi vì danh tiếng của Ma Đế lúc ấy đang rất thịnh, được xưng là chúa tể tam giới, lúc này, người nào mà dám đi nhặt Thiên Đế kiếm, thì đó chính là không muốn sống.
"Thiên Đế kiếm trong tay Tiên Đế, mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất, còn trong tay ngươi, có được không?"
“Vật này...”
Lúc này, Diệp Lâm tiến lên mở một cái hộp màu đen, bên trong hộp màu đen là một nửa lệnh bài, nhìn lệnh bài này, hai mắt Diệp Lâm ngưng trọng.
“Vật này là lúc đầu ta ngẫu nhiên có được, ta cũng không biết là cái gì, thế nhưng vật này ta không thể làm tổn hại nó một chút nào, lúc đó cảm thấy là một thứ tốt, liền cất giấu đi.”
Lúc này, Ma Đế cầm ma đao đi đến bên cạnh Diệp Lâm, nhìn hộp gỗ trong tay Diệp Lâm, Ma Đế mở miệng giải thích.
Cái lệnh bài này hắn vẫn tìm được tại nơi ở của Tiên Đế, lúc trước hắn là chủ tam giới, vô địch trong thế gian, nhưng mà vô luận như thế nào, hắn đều không thể làm tổn hại một chút nào đến lệnh bài này.
Cuối cùng, hắn cảm thấy nó có khả năng được Tiên Đế cất giữ, khẳng định không phải vật tầm thường, cứ cất đi trước, nếu sau này có thể phát huy được tác dụng thì sao?
“Lệnh bài?”
Diệp Lâm cẩn thận thì thầm trong miệng, lệnh bài này chắc chắn là có liên quan tới Thiên Lan thánh địa, nhưng mà cụ thể như thế nào thì hắn không có manh mối nào.
Lúc này, Diệp Lâm cất lệnh bài vào nhẫn không gian, mà Ma Đế tuy thấy rõ tất cả, nhưng cũng không nói gì thêm.
Dù sao bây giờ Diệp Lâm mạnh hơn hắn, là có lẽ, cho hắn có thể giữ lại Ma Đao, đã coi như Diệp Lâm hảo tâm.
Nếu là đổi lại hắn, hắn còn phách lối hơn Diệp Lâm, sớm đã lấy đi tất cả đồ vật rồi, còn để lại cho ngươi? Xin lỗi, vậy thì ngươi cũng phải chết, chỉ cần ngươi chết, ta liền không cảm thấy áy náy.
Ta khổ công tu luyện, chẳng phải vì vận mệnh của mình có thể nắm giữ trong tay, chẳng phải vì mình không bị người khác khi dễ, chẳng phải vì tự do tự tại sao?
Nếu như ta mạnh lên mà vẫn cứ giữ bản tâm vâng vâng dạ dạ, vậy thì thà rằng ta chọn không tu luyện, bởi vì ăn nhiều khổ như vậy, quay đầu lại, ngươi cái gì cũng không thay đổi, ngược lại còn càng thụt lùi, vậy ngươi nói xem, ngươi có tu vi thông thiên thì sao? Bà lão qua đường ngươi cũng phải dìu chứ gì?
Theo đuổi tiêu dao đại tự tại, siêu thoát tất cả thì sao?
Thiên địa vạn vật, đều có ý nghĩa tồn tại riêng của mình, đều có quy luật vận hành riêng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận