Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3133: Con đường vô địch - quỷ dị Vu Hành Giả

Chương 3133: Con đường vô địch - Vu Hành Giả quỷ dị
Thanh niên vung thương, mũi thương hướng thẳng thân ảnh quỷ dị trước mắt đâm tới.
"Các ngươi đám thiên kiêu hiện thế này thật là vô lễ, giết đám bảo bối nhỏ của ta còn chưa đủ hay sao? Còn muốn giết luôn cả ta nữa?"
"Đám bảo bối nhỏ của ta chỉ muốn vào thành tìm chút đồ ăn thôi mà, chúng có lỗi gì?"
Thân ảnh kia chậm rãi đưa bàn tay khô gầy lên, một phát bắt lấy mũi thương.
Hai mắt thanh niên lóe lên vẻ kinh ngạc, một thương này của mình, vậy mà bị người trước mắt một tay đón lấy?
Sao có thể? Một thương này của mình cho dù là Chân Tiên đỉnh phong bình thường cũng không dám khinh thường.
Chỉ thấy thân ảnh quần áo rách nát trước mắt chậm rãi ngẩng đầu, một gương mặt khiến người rợn người đập vào mắt.
Đó là gương mặt như thế nào? Máu thịt be bét, hai mắt thì sụp xuống trên mặt, trong hốc mắt còn có giòi trắng lúc nhúc không ngừng.
Nhìn qua chỉ khiến người ta buồn nôn.
"Giết đám bảo bối của ta, ta muốn ngươi đền mạng cho đám bảo bối của ta."
Một tiếng giận dữ vang lên, thanh niên còn chưa kịp phản ứng thì đã cảm thấy tay mình cầm thương truyền đến một lực lớn, bất ngờ không kịp phòng bị, cả người bị kéo ngã về phía người quỷ dị kia.
Ngay sau đó, một bàn tay khô gầy khác như thiểm điện trực tiếp xuyên thủng ngực hắn.
"Cút ngay."
Cảm nhận được ngực đau nhói, toàn thân thanh niên khí thế rung chuyển, mặt đất dưới chân xuất hiện từng khe nứt, còn thân ảnh quỷ dị trước mắt thì bị đánh bay ra ngoài.
Còn thanh niên thì xách theo trường thương nhanh chóng lùi lại, hắn chậm rãi ngẩng đầu nhìn lồng ngực trống rỗng của mình.
Trái tim của mình… không thấy.
"Ngon, ngon, thật là ngon a."
Ở đằng xa, người quỷ dị kia tay cầm một trái tim đỏ tươi đang không ngừng nhảy lên, điên cuồng gặm ăn, vừa gặm ăn, trên mặt lại không ngừng lộ ra vẻ hài lòng.
"Vu Hành Giả?"
Một thân ảnh tắm trong lôi đình xuất hiện bên cạnh thanh niên, nhìn về phía thân ảnh quỷ dị ở xa kia, giọng nói trầm trọng nói.
"Ồ? Ngươi biết ta?"
Vu Hành Giả nuốt trái tim trong tay vào, lập tức ngẩng lên khuôn mặt đầy giòi bọ nhìn về phía xa.
Khóe miệng còn không ngừng chảy máu tươi.
"Hừ, Vu Hành Giả nổi danh ai mà không biết? Vì tư dục bản thân hiến tế sinh linh ba tinh hệ, được xưng là Huyết Ma Vu Hành Giả."
"Ha ha, nếu ngươi biết ta thì ta cũng biết ngươi, ngươi là Lôi Tôn đúng không, lấy lôi nhập đạo, không tồi không tồi, trái tim của ngươi có lẽ còn ngon hơn của hắn." Vu Hành Giả cười ha ha nói, giọng nói lại khàn khàn vô cùng, như có hòn đá mắc trong cổ họng.
"Ngươi rời khỏi đây trước, công pháp tu luyện của Vu Hành Giả quá quỷ dị, ngươi sẽ chịu thiệt."
Lôi Tôn quay đầu nói nhỏ với thanh niên sau lưng, sắc mặt thanh niên khó coi liếc nhìn Vu Hành Giả đối diện một cái, lập tức gật đầu xoay người rời đi.
"Muốn ăn trái tim của ta, vậy phải xem ngươi có bản lĩnh đó không."
Lôi Tôn vừa nói xong, toàn thân tắm trong lôi đình đáng sợ.
"Ha ha, thiên hạ rộng lớn, trái tim của ai mà không ăn được?" Vu Hành Giả cười ha hả nói, nhưng tiếng cười của hắn càng thêm quỷ dị.
Trong chớp mắt, trên bình nguyên bùng phát trận chiến vô cùng ác liệt, Lôi Tôn mượn sức mạnh lôi đình đầy trời đánh cho Vu Hành Giả không thể ngóc đầu lên.
Trước sức mạnh chí dương chí cương của thiên lôi như vậy, tất cả tà ma đều không còn chỗ ẩn thân.
"Chắc chắn còn có người khác, người của bọn chúng đâu?"
Cô Độc Phong híp mắt không ngừng tìm kiếm trên đại địa ở xa, bọn họ muốn đến thì chắc chắn là một quy mô lớn, không thể chỉ phái một Vu Hành Giả đến chịu chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận