Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2010: Thần bí chi địa - Diệp Linh Khê

"Đôi chân trắng kia còn dài hơn cả mạng của Diệp Lâm."
"Công tử, ta tên Diệp Linh Khê, còn ngươi?"
Diệp Linh Khê thản nhiên buông cánh tay xuống, rồi đưa tay phải về phía Diệp Lâm.
"Diệp Lâm."
Diệp Lâm miễn cưỡng nắm lấy tay Diệp Linh Khê.
"Tốt, ta là Diệp Linh Khê, còn ngươi tên Diệp Lâm, vậy xem ra hai ta thật có duyên, có khi mấy chục vạn năm trước ngươi ta còn là người một nhà đấy." Diệp Linh Khê đột nhiên ôm tay Diệp Lâm vào ngực, cảm nhận sự mềm mại, Diệp Lâm lập tức rút tay về.
"Nhân lúc ta còn kiềm chế được tính tình, mau biến đi." Diệp Lâm lạnh lùng nói.
"A ~ khí phách thật, ta thích, ta thích đàn ông bá đạo." Thấy Diệp Lâm có vẻ mê người, Diệp Linh Khê chống cằm, mắt nhắm lại, ra vẻ một fan cuồng nhỏ của Diệp Lâm.
"Xúi quẩy." Diệp Lâm không ở lại nữa, quay người rời đi, vừa tới đã gặp phải một kẻ điên, còn suýt nữa bị truy sát, vẫn nên rời đi sớm cho rồi.
"Tiểu Lâm Nhi, ta nói cho ngươi, người vừa truy sát ta là Yên Lũng tông, Yên Lũng tông nổi tiếng ở Bắc Cương với độc thuật, ngươi vừa cứu ta, coi như bọn họ đã ngầm nhận ngươi và ta là đồng bọn rồi."
"Yên Lũng tông giỏi độc thuật, khứu giác với khí tức của ngươi cũng rất nhạy, có thể nói, bây giờ bọn chúng đã nhớ khí tức của ngươi, có lẽ đã phát lệnh truy sát ngươi."
"Quan trọng nhất là, Yên Lũng tông thế lực rất mạnh, trong tông môn còn có Huyền Tiên tọa trấn, nếu giờ ngươi rời khỏi đây, có khi vừa ra đã bị bắt, ở toàn bộ Bắc Cương, Yên Lũng tông cũng thuộc dạng tai to mặt lớn."
"Giờ thì sao, trước mặt ngươi chỉ có hai con đường, một là đi theo ta, chúng ta đến Dược Vương Cốc, đến đó, ta sẽ cho ngươi một tin tức về Thanh Đồng Thánh điện, hai là bây giờ rời đi, sau đó bị người Yên Lũng tông bắt, rồi giết chết."
"Chọn đi." Diệp Linh Khê tiến lên ôm cánh tay Diệp Lâm, nhắm mắt nói, sau đó dùng bộ ngực đẫy đà cọ vào tay Diệp Lâm.
Mà Diệp Lâm mặt tái mét, vừa đến đã bị lợi dụng.
Nhưng hắn cũng nắm bắt được hai thông tin hữu ích.
"Huyền Tiên?"
"Đúng vậy, Huyền Tiên, dù Huyền Tiên của Yên Lũng tông có thể đã chết, nhưng vẫn chưa có tin tức gì."
"Nhưng mà, gặp phải truy sát của Yên Lũng tông, quả thật rất khó chịu." Diệp Linh Khê gật đầu thật thà nói, dù sao nàng cũng đã trải qua, truy sát của Yên Lũng tông, thật sự rất đáng sợ.
"Ngươi nói Huyền Tiên là cảnh giới gì?" Cuối cùng, Diệp Lâm vẫn là nói ra câu không làm người khác kinh ngạc thì thà chết không thôi.
Diệp Linh Khê trừng mắt nhìn Diệp Lâm, đôi mắt nàng không kiêng nể gì đảo khắp người Diệp Lâm.
"Ngươi... ngươi rốt cuộc từ đâu ra thế? Sao mà nhà quê vậy?"
"Chẳng lẽ là đại năng trên núi nào đó dạy dỗ à? Hôm nay là lần đầu xuống núi?" Diệp Linh Khê không thể tin nói, người mà ngay cả một cảnh giới tu luyện cũng không biết lại có tu vi cao đến vậy.
Vậy một thân tu vi của nàng chẳng phải tu đến thân chó à?
"Ngươi có nói hay không? Không nói ta đi, cho dù có gặp truy sát, ta cũng chịu." Diệp Lâm mất kiên nhẫn nói.
"Ta nói, ta nói." Diệp Linh Khê thấy có hi vọng, vội cười nói.
Dù sao hiện tại nàng đang bị thương, hơn nữa còn trúng độc nổi danh của Yên Lũng tông, Diệt Tuyệt Tán, giờ một thân tu vi không dám tùy tiện vận dụng, càng vận dụng, độc phát càng nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận