Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3508: Con đường vô địch - phô trương thật lớn

"Huyền Nguyên Hạt tộc, ngược lại là phô trương thật lớn." Ngay khi tộc trưởng Thất Thải Thôn Thiên Mãng cùng một đám trưởng lão đang lo lắng thì một tiếng cười lạnh truyền đến, nghe tiếng cười lạnh này Mộc Uyển Thanh lập tức yên tâm. Một đoàn người quay đầu nhìn về phía nơi xa, thấy một nam tử trung niên mặc áo tím đang đứng trên tường thành. "Lão tổ." "Lão tổ." "Lão tổ." Các trưởng lão ở đây vội vàng cung kính hành lễ, còn nam tử trung niên thì chắp tay đứng trên tường thành. "Ngươi là ai?" Huyền Thiên nhìn nam tử trung niên xa lạ, thần sắc kiêng kị hỏi, trực giác mách bảo hắn người này không đơn giản, cực kỳ không đơn giản. "Ta là ai? Ngươi có thể đi hỏi cha ngươi, đi hỏi lão tổ nhà ngươi." "Lúc nào một lũ tiểu bối đều có thể tuyên bố hủy diệt Thôn Thiên Mãng nhất tộc ta?" "Cho dù là lão tổ Huyền Minh nhà ngươi cũng không dám nói chuyện với ta như vậy." Nam tử trung niên vừa dứt lời, sắc mặt Huyền Thiên lập tức đại biến, hắn nhìn kỹ nam tử trung niên trước mắt, cẩn thận nhỏ giọng hỏi: "Tiền bối nhận biết lão tổ Ngô gia?" Lúc này Huyền Thiên không còn vẻ cao cao tại thượng nữa, bởi vì hai chữ Huyền Minh chính là danh hiệu của lão tổ nhà mình, tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên cũng không dám gọi thẳng tục danh Kim Tiên. Mà người trước mắt gọi thẳng danh hiệu lão tổ nhà mình mà vẫn bình yên vô sự, chuyện này rất ý vị sâu xa. "Trở về đi, nước An Lan đại thế giới rất sâu, không phải loại tiểu gia hỏa như ngươi có thể nhúng tay vào, nếu Huyền Nguyên Hạt tộc các ngươi thực sự muốn hủy diệt Thất Thải Thôn Thiên Mãng nhất tộc ta thì để lão tổ nhà ngươi tới." "Kêu lão già Huyền Minh kia tới đối mặt cùng ta giằng co." "Ghi nhớ, ta là Mộc Thần Khánh, đem lời này của ta mang cho lão già Huyền Minh kia, thấy ngươi là hậu duệ trực hệ của lão già Huyền Minh nên ta không giết ngươi." Mộc Thần Khánh nói xong, Huyền Thiên đứng trên bầu trời sắc mặt lúc âm lúc dương, vốn tưởng chỉ là một nhân vật nhỏ, sao giờ lại liên lụy tới lão tổ nhà mình? Chuyện liên quan đến lão tổ nhà mình, hắn cũng không dám tự tiện kết luận. Lão già này rốt cuộc có lai lịch gì? Ầm. Chỉ thấy Mộc Thần Khánh búng tay một cái, một đạo lưu quang lóe lên, khi Huyền Thiên kịp phản ứng thì thấy phía sau mình một cường giả Thái Ất hậu kỳ giờ phút này pháp tắc tàn lụi, sinh mệnh lực bản thân tiêu tán cực nhanh. Trong chốc lát, một tôn Thái Ất hoàn chỉnh cứ thế vẫn lạc. Thấy toàn bộ quá trình, sắc mặt Huyền Thiên kinh hãi, hắn kinh hoàng nhìn Mộc Thần Khánh ở dưới. Chỉ một cái đã diệt sát một cường giả Thái Ất hậu kỳ hoàn chỉnh, việc này cho dù cường giả Thái Ất đỉnh phong hoàn chỉnh cũng không làm được. Vậy thì chỉ còn một kết quả, đó là người trước mắt là… Kim Tiên. Khi hai chữ Kim Tiên xuất hiện trong đầu, Huyền Thiên sợ hãi toát mồ hôi lạnh ướt đẫm cả người, mình đã chọc tới Kim Tiên sao? "Tiền bối chuộc tội, tiền bối chuộc tội, ta thay mặt lão tổ chào hỏi, vãn bối nhất định đem lời của tiền bối đưa đến, vãn bối đi ngay đây, đi ngay đây." Huyền Thiên run rẩy không ngừng hành lễ với Mộc Thần Khánh, sau đó mang theo người phía sau vội vã rời đi, khi đến thì hùng hổ thế nào, khi đi thì chật vật thế đó. "Đi thôi, nguy cơ giải quyết rồi." Mộc Thần Khánh nói xong thân thể tan biến, hắn chỉ còn cách Kim Tiên một bước ngắn nữa, nếu lão già Huyền Minh kia thật sự đích thân tới thì... Không, lão già Huyền Minh kia sẽ không vì chuyện nhỏ nhặt này mà đích thân tới An Lan đại thế giới. Một đám trưởng lão Thất Thải Thôn Thiên Mãng thấy cảnh này thì sùng bái nhìn theo vị trí lão tổ vừa biến mất. Không ngờ lão tổ nhà mình đã mạnh đến mức này. Trong nháy mắt diệt sát cường giả Thái Ất hậu kỳ hoàn chỉnh, ta lạy luôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận