Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 808: Nghe rợn cả người chân tướng

Chương 808: Nghe rợn cả người chân tướng
Ngọc Đế vừa dứt lời, Diệp Lâm lộ vẻ kinh ngạc tột độ, những cường giả tuyệt thế từng thuộc Thập Đại Thiên Cung vẫn còn sống? Dù Bán Tiên Đại Thừa kỳ có tuổi thọ rất cao, cũng không thể nào sống ngang trời đất.
Bọn họ cũng sẽ chết, huống hồ thời gian dài đến vậy, e là Bán Tiên Đại Thừa kỳ cũng khó mà trụ nổi. Thời kỳ Thượng Cổ khi Thiên Cung được thành lập có lẽ là vào trung kỳ thượng cổ, đến hậu kỳ thì đại chiến bùng nổ, Thiên Cung bị diệt vong, sau đó bị phong ấn.
Từ trung kỳ thượng cổ đến hiện tại, khoảng cách thời gian bao xa? Không thể tính được bằng con số, Bán Tiên không thể có tuổi thọ lớn như vậy.
"Mỗi người bọn họ đều là nhân tài vô song, ta còn sống, bọn họ không thể chết, ta đã từng muốn đánh phá hư không phi thăng, nhưng ta quá chủ quan, đánh giá bản thân quá cao, dẫn đến nhục thân đối mặt với sự sụp đổ, không thể cứu chữa."
"Cuối cùng chỉ bảo tồn được một sợi tàn hồn nhỏ bé, trải qua thời gian dài như vậy, đến hiện tại mới đoạt xác phục sinh."
"Còn bọn họ, khi thấy ta thất bại đã dùng bí pháp phong ấn chính mình, mục đích là để sống sót đến thế hệ Hoàng Kim hiện tại, đợi khi cánh cửa thành tiên xuất hiện sẽ phi thăng thành tiên."
"Mà những chấn động làm lay chuyển phong ấn bây giờ, rất có thể là do bọn họ gây ra."
"Việc Thiên Cung bị phong ấn cũng là một biện pháp bảo vệ nhục thân của bọn họ, dù sao khi tự phong ấn, toàn bộ lực lượng kể cả ý thức đều bị niêm phong, trong thời gian này, bọn họ không tin bất cứ ai."
Ngọc Đế lắc đầu nói, việc di chỉ Thiên Cung bị phong ấn, cũng là để bảo vệ nhục thân của bọn họ. Vì khi tự phong ấn, mọi thứ đều rơi vào im lặng, đây là lúc họ yếu nhất, những chuyện gì xảy ra bên ngoài họ đều không hay biết. Lúc này không thể tin ai cả, nhỡ có kẻ thừa cơ ra tay thì sao?
"Không đúng, ta từng thấy di thể của Vương Mẫu, theo ngươi nói, nếu lúc đó ta ra tay với Vương Mẫu thì sao?"
Diệp Lâm cau mày suy tư nói, hắn từng tiến vào di tích Thiên Cung, tận mắt thấy di thể của Vương Mẫu, khí tức hoàn toàn không có, xem ra là đã chết. Không ngờ giờ lại nói là còn sống. Theo cách giải thích của Ngọc Đế, nếu có kẻ thừa cơ ra tay với Vương Mẫu, chẳng phải sẽ toi mạng sao?
"Diệp Lâm à, ngươi biết vì sao di tích Thiên Cung này lại hạn chế tu vi khi tiến vào không? Chân nhân Hóa Thần cảnh dù dốc toàn lực cũng không làm tổn thương Bán Tiên Đại Thừa kỳ dù chỉ là một sợi lông."
"Dù bọn họ nằm ở đó, ngươi dùng vũ khí nghịch thiên, có thủ đoạn nghịch thiên gì đi nữa, cũng không thể làm tổn hại đến họ chút nào."
"Huống hồ ngươi nghĩ xem, trên nhục thân của bọn họ thật sự không có biện pháp phòng hộ gì sao? Ngươi có thể mừng là lúc đó đã không ra tay, nếu không bây giờ còn có ngươi à."
Ngọc Đế lắc đầu nói, nếu trước kia không quá tự cao tự đại, có lẽ hắn đã có thể như những kẻ đó. Nằm im phủ bụi chờ đến đời sau sống lại, lại trở về đỉnh cao, thật là tốt. Còn hắn hiện tại còn phải luôn luyện tập để thân thể phù hợp với linh hồn, quả thực phiền phức chết đi được. Dù sao không phải thân thể của mình, dùng không quen.
"Vậy bây giờ làm thế nào? Có lẽ họ đang phá phong ấn?"
Nhìn phía dưới động tĩnh càng lúc càng lớn, Diệp Lâm tiếp tục hỏi, dựa theo lời Ngọc Đế, lũ này giờ đang ở đỉnh cao sức mạnh, đến lúc đó mười vị Bán Tiên xuất thế, nếu không kiểm soát được sẽ thành đại họa. Với Bán Tiên cấp bậc này, trong cùng đẳng cấp mà không có năm người cùng vây công thì căn bản không bắt được, trong quá trình chiến đấu, sức tàn phá của bọn họ thật sự là có tính hủy diệt.
"Khi trước di tích Thiên Cung bị đại năng các tộc phong ấn, bọn họ cũng biết, nên họ hiểu rõ điểm yếu của đại trận, đại trận này không thể ngăn được họ bao lâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận