Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2123: Thần bí chi địa - không hợp thói thường vận khí

Chương 2123: Nơi thần bí - Vận may không bình thường
Rống, rống, rống.
Đột nhiên, mấy tiếng rống to vang lên, nơi xa, vô số yêu thú biết bay với đôi cánh lấp lánh hướng bên này bay tới, những yêu thú này đều có tu vi Địa Tiên đỉnh phong.
Có tu sĩ muốn bay lên không trung, nhưng ngay sau đó hắn xấu hổ phát hiện, không thể bay.
Bọn họ chỉ có thể đứng trên cầu Thải Hồng, không thể phi hành.
Như vậy thì khó khăn rồi, một khi rơi xuống khỏi cầu Thải Hồng có nghĩa là cuộc khảo hạch kết thúc.
Không thể bay, lại muốn tránh những yêu thú tiên cảnh đang bay lượn này, rất khó.
"Súc sinh."
Người phía trước nhất, một nam tử lưng đeo song kiếm hai tay đồng thời bắt ấn kiếm, sau đó hai thanh trường kiếm sau lưng rời vỏ, lập tức lao về phía yêu thú đang bay tới.
Trên người đột ngột tỏa ra khí tức Địa Tiên đỉnh phong, vị này cũng là tu sĩ Địa Tiên đỉnh phong.
Phi kiếm mang theo sức mạnh như vạn quân lao đi trên không trung, khiến những yêu thú biết bay kia không dám tới gần hắn dù chỉ một chút.
Thời gian trôi qua, yêu thú bay lượn càng lúc càng nhiều, ba mươi con, bốn mươi con, năm mươi con.
Trong khoảng thời gian ngắn, trên bầu trời dày đặc yêu thú bay lượn trực tiếp chiếm cứ cả bầu trời, chúng xoay quanh trên không, thỉnh thoảng phát ra tiếng gào thét.
Mà mọi người trên cầu Thải Hồng chính là đồ ăn của chúng, chúng thỉnh thoảng phát ra từng tiếng rống lên, như thể đang đùa giỡn con mồi.
Vô số tu sĩ bắt đầu tăng tốc độ chạy, chỉ cần đến cuối, nghĩa là đã vượt qua khảo hạch.
Vào lúc này, yêu thú trên bầu trời bắt đầu như bánh bao dưới nước lao về phía cầu Thải Hồng, từng đôi móng vuốt sắc nhọn lóe lên từng trận hàn quang khiến người ta không rét mà run.
"Cút đi, chém."
Từng đạo kiếm khí tung hoành, từng đạo ánh sáng lập lòe, khung cảnh hỗn loạn, vô số sát phạt thủ đoạn được tung ra.
Trong thoáng chốc, những yêu thú biết bay này cũng bắt đầu nhao nhao tránh né, dù sao chúng không phải kẻ ngốc, một khi dính phải sát chiêu này chúng cũng sẽ không dễ chịu.
Nhưng ngay sau đó, những yêu thú bay này liền thay đổi sách lược.
"Tại sao? Tại sao các ngươi chỉ đuổi theo ta vậy? Đi đuổi theo những người phía trước đi chứ."
Một thanh niên vừa chạy vừa sụp đổ kêu lớn, mà phía sau hắn là một đám dày đặc yêu thú bay lượn, những yêu thú này như thể chỉ nhận ra mỗi hắn.
Mà thanh niên chỉ có tu vi Địa Tiên sơ kỳ đáng thương, căn bản không phải đối thủ của đám yêu thú này, sát chiêu trong tay không có tác dụng gì với chúng.
Chỉ có thể tự mình chạy trốn một cách chật vật.
Đây chính là sách lược mới nhất của yêu thú bay lượn, chọn quả hồng mềm mà bóp.
Trong đó, Sở Vân Tiêu và Hà Vân Ngọc cũng gặp phải phiền phức, theo lý thuyết trước mặt đám yêu thú Địa Tiên đỉnh phong này, Sở Vân Tiêu có lẽ sẽ nhanh chóng bị loại mới đúng.
Dù sao Sở Vân Tiêu mới chỉ có tu vi Độ Kiếp kỳ, những yêu thú bay này chỉ cần một luồng khí tức là có thể đánh chết Sở Vân Tiêu.
Thế nhưng sự thật lại trái ngược khiến người ta mở rộng tầm mắt, mặc dù Sở Vân Tiêu trong suốt quá trình đều cực kỳ chật vật, nhưng mỗi lần khi yêu thú bay sắp bắt được hắn, hắn đều có thể hoàn mỹ né tránh.
Lần nào cũng mắt thấy sắp bị bắt, nhưng vừa đúng lúc có thể né được, ai nhìn cũng phải nói một câu không hợp lẽ thường.
Còn bên Diệp Lâm thì lại càng đơn giản hơn, khí tức Thiên Tiên tỏa ra, xung quanh trong vòng trăm thước đều là khu vực chân không, không có bất kỳ yêu thú bay nào dám xâm nhập vào phạm vi trăm thước của Diệp Lâm.
Cho nên, ở đây, Diệp Lâm và Mộ Dung Hàn Hiên là thoải mái nhất, mà ngoài hai người ra, còn có một người còn nhẹ nhàng hơn cả hai người bọn họ.
Trên đỉnh đầu Diệp Lâm, một thiếu nữ chân trần đang ngồi trên lưng một con yêu thú bay hướng về nơi xa, thiếu nữ ghé vào lưng yêu thú vui vẻ cười khúc khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận