Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2749: Con đường vô địch - Diệp Lâm chiến Ma Tân 4

Ma tộc, trời sinh thể phách cường đại, mỗi một sinh linh Ma tộc đều là tu sĩ luyện thể bẩm sinh, thể phách của bọn họ trời sinh đã có thể so với hung thú, huống chi còn được gia trì từ tu luyện. Mỗi một đứa trẻ Ma tộc đều sẽ bị đơn độc ném đến vùng hoang dã đầy hung thú, những kẻ sống sót cuối cùng đều là kẻ mạnh nhất. Hành động này tuy tàn nhẫn, nhưng cũng khiến cho thực lực tổng hợp của Ma tộc trở nên vô cùng cường đại, đồng thời tốc độ sinh sôi của Ma tộc lại không hề bình thường, điều này cũng dẫn đến việc Ma tộc ngày càng lớn mạnh. Nhưng tương ứng, mỗi một Ma tộc đều tự ngạo, tự đại, càn rỡ đến cực điểm, căn bản không xem ai ra gì. Đó chính là tính nết bẩm sinh của bọn họ.
"Ma hóa cửu thiên."
Đúng lúc này, một tiếng rống giận dữ từ phía sau Diệp Lâm truyền đến, một đạo ma khí ngập trời phóng lên chín tầng trời, thân ảnh Ma Tân bất ngờ xuất hiện trong đó. Chân hắn đạp lên một đầu Ma Long, hai mắt xem thường Diệp Lâm, chỉ thấy tay phải hắn nắm chặt, lập tức đấm ra một quyền vào chỗ mà hắn tự nhận là phòng thủ yếu nhất.
Ngẩng...
Ma Long sau lưng phát ra một tiếng rống dài du dương, lập tức quẫy thân rồng to lớn mà đến.
Còn Diệp Lâm thì vẫn yên tĩnh đứng tại chỗ, thậm chí đầu cũng không quay lại.
"Ra tay lớn tiếng như vậy, thật sự là sợ ta không phát hiện ra ngươi sao?"
Diệp Lâm đứng tại chỗ nhếch mép cười, lập tức nhẹ nhàng phất tay.
Sau một khắc, các hư ảnh mặt trời quanh người một quả lại một quả hướng con Ma Long kia trấn áp đến.
Oanh, oanh, oanh.
Từng đợt tiếng nổ vang vọng đất trời, thân rồng to lớn của Ma Long nháy mắt tiêu tán, bị các hư ảnh mặt trời cứ thế đánh thành hư vô.
Nhưng khi các hư ảnh mặt trời tan hết, Ma Tân cũng đã thuận lợi đi tới sau lưng Diệp Lâm. Thời khắc này, Diệp Lâm cuối cùng cũng hiểu Ma Tân muốn làm gì, đây là muốn cùng mình giao chiến trực tiếp, mỗi một Ma tộc đều có thể phách vô cùng cường đại, mà là người trẻ tuổi đứng đầu Ma tộc, thể phách của hắn tự nhiên không cần nói nhiều.
"Xem thường ta? Vậy thì để ngươi trả giá cho việc xem nhẹ ta."
Ma Tân nhếch miệng cười, đấm ra một quyền, lực lượng cường đại gần như làm hư không bị đánh nứt ra.
"Đã chờ ngươi rất lâu rồi."
Diệp Lâm nói xong, liếc nhìn Ma Tân.
"Không tốt."
Thấy nụ cười này của Diệp Lâm, sắc mặt Ma Tân đại biến, đến lúc hắn muốn dừng tay thì tất cả đã không còn kịp nữa. Chỉ nghe thấy trên bầu trời giọng nói lạnh lùng truyền đến.
"Tứ Tướng sát trận, rơi."
"Ngẩng..."
"Rống..."
"Kíu..."
Đến khi hắn kịp phản ứng, đã thấy mình ở trong trận pháp.
Phía đông, một con Thanh Long chiếm cứ, thân rồng to lớn chiếm giữ nửa bầu trời, một đôi mắt to như gian nhà trừng mắt nhìn hắn, mang đến áp lực rất lớn.
Phía bắc, một con Huyền Quy to lớn đang nằm sấp yên lặng trên mặt đất, trên mai rùa là một con rắn nhỏ màu xanh biếc, con rắn nhỏ không ngừng phun lưỡi nhìn hắn.
Phía tây, một con Bạch Hổ toàn thân trắng như tuyết đứng giữa không trung, xung quanh phát ra từng đợt sát khí, uy thế cường đại vô cùng.
Phía nam, một con Chu Tước cực kỳ xinh đẹp đang xòe cánh vung vẩy trên không, mỗi lần cánh vung xuống đều mang theo một ngọn lửa hừng hực có thể đốt cháy vạn vật.
Thanh Long phương đông, Huyền Vũ phương bắc, Chu Tước phương nam, Bạch Hổ phương tây.
Đây chính là tứ đại Thánh thú thủ hộ của nhân tộc trong truyền thuyết.
"Trận pháp nhỏ bé mà muốn vây khốn ta? Ngươi xem thường ta quá rồi đi?"
Ma Tân cười ha hả, ma khí cuồn cuộn quanh thân, ma khí mênh mông lan tỏa, không ngừng xung kích vào trận pháp bốn phía.
Diệp Lâm chỉ đứng trên đại trận, nhìn Ma Tân trong đại trận, cười nhạt một tiếng.
Tứ Tướng sát trận này chính là thứ mà ta thu được từ Huyền Hoàng đại thế giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận