Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2474: Kinh khủng thần quỷ dị 2

Chương 2474: Kinh khủng thần quỷ dị 2 Bình thường quỷ dị trên còn có tàn bạo quỷ dị, rồi sau đó mới là thần quỷ dị, không ngờ, tàn bạo quỷ dị mình chưa gặp phải một ai, ngược lại trực tiếp gặp ngay thần quỷ dị. Bắt đầu chính là độ khó ác mộng.
"Chúng ta hay là nên chạy đi." Thẩm Quân Tuyết vừa nghĩ vừa nói, sau một hồi giao chiến ngắn ngủi, nội tâm nàng đã bắt đầu muốn thoái lui. Thần quỷ dị này hoàn toàn không phải thứ nàng bây giờ có thể ngăn cản, thế nhưng, chỉ cần nàng bước vào Chân Tiên đỉnh phong liền có thể đánh thức huyết mạch trong cơ thể, đến lúc đó, thần quỷ dị nàng cũng có thể nghênh chiến. Nhưng đó là tương lai, không phải bây giờ.
"Chạy không thoát đâu, người này tốc độ nhanh hơn chúng ta rất nhiều, chạy cũng chỉ là bị động ăn đòn, bây giờ hắn đã để mắt tới chúng ta, nơi này hắn so với chúng ta còn quen thuộc hơn." Diệp Lâm lắc đầu nói. Nơi này chính là đại bản doanh của quỷ dị, ở chỗ này mà còn nghĩ chạy trốn sao? Trừ khi hắn và Thẩm Quân Tuyết đánh cược một lần, cược xem bọn họ có thể rời khỏi nơi này trước khi quỷ dị đuổi kịp. Bất quá tốc độ của quỷ dị này hiển nhiên không phải thứ bọn họ có thể so sánh, chạy trốn, chỉ là một đường bị động ăn đòn mà thôi.
"Chỉ có liều mạng mới có chút hi vọng sống." Diệp Lâm nói xong, toàn thân được bao phủ bởi hào quang đỏ như máu, một cỗ huyết sát khí khủng khiếp vờn quanh xung quanh. Huyết sát khí nồng đậm cơ hồ khiến Thẩm Quân Tuyết ở phía sau cũng phải lui lại.
"Vạn Cổ Vô Song Ma Tôn Thể, mở." Diệp Lâm thầm nghĩ, trong chốc lát, quần áo trên người biến mất, toàn thân hoàn toàn trần trụi để lộ ra bên ngoài. Làn da toàn thân cũng bắt đầu biến thành màu đỏ máu, trên bề mặt cơ thể càng xuất hiện từng đường vân màu đỏ máu, hai tay biến thành màu đỏ máu, đường vân huyết sắc thần bí di chuyển trên hai tay. Bề ngoài càng tản ra huyết sát khí nồng đậm đến cực điểm. Cùng lúc đó, hai mắt Diệp Lâm cũng biến thành đỏ rực, lúc này, hắn giống như ác ma bước ra từ địa ngục tầng thứ mười tám.
"Có ý tứ, thật có ý tứ, tiểu bằng hữu nhìn qua có vẻ tức giận rồi nhỉ." "Bất quá như vậy, thúc thúc ta mới thích a." Quỷ dị ở xa xa thấy cảnh này không những không chút sợ hãi, ngược lại còn lộ vẻ đầy kích động. Mặc dù trên mặt không thấy rõ biểu lộ, nhưng từ ngữ khí có thể đoán được hắn lúc này rất kích động, hưng phấn.
"Thần quỷ dị?" "Vốn ta nghĩ một mảnh vỡ nhỏ nhoi như này có tàn bạo quỷ dị đã là đỉnh rồi, không ngờ lại còn có cả thần quỷ dị? Thật khiến ta hơi bất ngờ." "Lần này, cuối cùng có thể chiến một trận đã đời rồi."
Ngay lúc này, từng giọng nói truyền đến từ bốn phương tám hướng, sau một khắc, từng bóng người lần lượt hiện rõ, bọn họ vây quanh thần quỷ dị vào giữa.
Triệu Linh Nhi đạp trên một đầu hung thú mọc cánh, sau lưng có một đầu trường xà màu xanh uốn lượn, đầu rồng không ngừng phát ra tiếng gầm thét về phía thần quỷ dị trên mặt đất.
Lục Trường Phong thì cầm trường thương màu vàng trong tay, trên người mặc áo giáp màu vàng, cả người được bao phủ bởi kim quang, cứ như một chiến thần hiên ngang, xung quanh tản ra hơi thở khủng bố khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Lục Vô Song chỉ bình tĩnh đứng giữa không trung, xung quanh không có chút hơi thở nào vờn quanh, thế nhưng trong đôi mắt lại lóe lên những tia sáng sắc bén.
Tần Tử Yên khoác một thân áo bào đỏ, nàng ngồi trên một vương tọa màu đỏ, sau vương tọa có một ảo ảnh Chu Tước, xung quanh tỏa ra uy áp kinh khủng, lúc này nàng giống như một đế vương cao cao tại thượng vậy.
Tần Hoàng đứng trên một thanh cự kiếm, dưới chân thanh cự kiếm tản ra từng đợt hơi thở cổ xưa, nặng nề đến cực điểm, còn hắn thì xung quanh vờn quanh ba ngàn kiếm ý, đôi mắt khiến người ta không dám nhìn thẳng. Trong đó ẩn chứa đạo vận kiếm đạo vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận