Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3273: Con đường vô địch - da đầu tê dại Ma Vân

"Cũng phải, tu vi Chân Tiên bây giờ không dùng được nữa, đã đến lúc báo lên cấp trên."
"Đi thôi, tranh thủ trong vòng một năm bước vào Thái Ất Huyền Tiên, mặc dù chúng ta đã kết thúc, nhưng vẫn còn một chiến trường khác chưa tàn a."
Cô Độc Phong vỗ vỗ miệng rộng, vung tay lên nói, rồi dẫn theo đám kiếm tu phía sau rời khỏi Bắc châu.
Đợi những thiên kiêu này lũ lượt rời đi, tin tức thắng lợi giống như cuồng phong quét qua toàn bộ Ma vực.
Các chủ thế lực lớn của Ma vực đều liên tục chấn động không thôi, đại chiến kết thúc.
Lần này toàn bộ Ma vực mất đi mấy chục vạn thiên kiêu Chân Tiên, con số đẫm m·á·u này càng khiến người kinh hãi.
Dù sao mấy chục vạn thiên kiêu Chân Tiên này, nếu trong tình huống bình thường, gần như hơn phân nửa sẽ là Thái Ất Huyền Tiên, mà có lẽ Kim Tiên cũng có thể sinh ra mấy người.
Nhưng bây giờ tất cả đều không còn, bọn họ vẫn đ·á·nh giá thấp mức độ khốc liệt của trung tâm vực.
Tuy nhiên, sau khi đại chiến trung tâm vực kết thúc, các thế lực Thái Ất Huyền Tiên và Chân Tiên lại lũ lượt điều động đệ tử đến trung tâm vực.
Đại chiến kết thúc, chiến hỏa về sau sẽ không còn ảnh hưởng đến trung tâm vực, bọn họ không có tư cách tranh đoạt đại thế, nhưng bây giờ đại thế đã kết thúc, đã đến lúc bọn họ lên sàn.
Bản thân bọn họ vốn không có tâm tranh hùng, dù sao mình có bao nhiêu cân lượng trong lòng họ đều hiểu rõ.
Cho nên họ nghĩ rất đơn giản, đó là ném những thiên kiêu mà mình để mắt đến trung tâm vực lịch luyện, ném đi mười người, chỉ cần một người bước vào Thái Ất Huyền Tiên thì đã lời rồi.
Dù sao sống sót mới là kẻ mạnh nhất.
Những trận chiến của thế lực đứng đầu tác động đến toàn bộ Ma vực, cũng là vì tranh đoạt vị trí cao nhất, còn họ chỉ cần nhặt nhạnh chút cặn bã cũng đã vô cùng thỏa mãn.
Dù không phải vì dã tâm của họ chỉ có vậy, mà là vì năng lực của họ chỉ có thế.
Năng lực đã hạn chế dã tâm của họ.
Với sự có mặt của những thiên kiêu thế lực Chân Tiên và Thái Ất Huyền Tiên, bốn châu vốn trống trải lại dần dần náo nhiệt lên.
So với toàn bộ sinh linh của Ma vực, mấy chục vạn thiên kiêu thực sự chẳng khác nào giọt nước trong biển cả.
Dù Ma vực có một ức sinh linh mới sinh ra một thiên kiêu, thì xét toàn bộ Ma vực, số lượng thiên kiêu vẫn là vô kể.
Chỉ là số lượng cấp cao tương đối ít hơn một chút.
Thiên kiêu là không thể g·iết hết, g·iết xong một cây lại mọc một cây.
"Ta đã trở lại."
Nơi vắng vẻ của Bắc châu, Ma Vân chắp tay tự tin bước vào, lúc trước bị ép rút khỏi Bắc châu, nhưng bây giờ hắn đã quay lại.
"Ngươi không phải nói Diệp Lâm ca ca ở đây sao? Diệp Lâm ca ca đâu?"
Mà phía sau Ma Vân còn có hai tiểu nữ hài mặc váy ngắn đi theo, hai người lần lượt là Lạc Dao và Lâm Vân Lộ.
Lạc Dao nhảy chân sáo theo sau Ma Vân, đôi mắt tràn đầy chờ đợi nhìn xung quanh, dường như đang tìm kiếm gì đó.
Còn Ma Vân thì sắc mặt cứng đờ, Diệp Lâm? Diệp Lâm ở đâu hắn sao mà biết?
Căn cứ theo lời sư tôn, đại chiến kết thúc thì những thiên kiêu đỉnh cấp đều đã lũ lượt rời đi, ai mà biết Diệp Lâm đi theo ai, ai biết Diệp Lâm đi đâu rồi.
"Ngươi đang gạt Lạc Dao đúng không? Ngươi biết đó, Lạc Dao ghét nhất kẻ l·ừ·a đ·ảo."
Thấy Ma Vân nhất thời không nói gì, Lạc Dao càng chấp tay nhỏ đứng trước Ma Vân, nhìn Ma Vân chằm chằm.
Nhìn ánh mắt Lạc Dao như vậy, Ma Vân nhất thời da đầu tê dại.
Mình chỉ biết Diệp Lâm đã từng chinh chiến ở Bắc châu, nhưng hiện tại Diệp Lâm ở đâu thì ai mà biết?
"Ta... Ta không biết, nhưng Diệp Lâm sớm muộn gì cũng sẽ đến Bắc châu, ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối không l·ừ·a ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận