Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2990: Con đường vô địch - mưu đồ bí mật 5

Chương 2990: Con đường vô địch - mưu đồ bí mật 5 Nhìn thấy đồ ăn của mình bị Lâm Vân Lộ ôm hết cho Lạc Dao, trong lúc nhất thời, cô bé cuống lên, vội vàng chạy tới tranh giành.
"Đây đều là của Lạc Dao, đều là của Lạc Dao."
Hai đứa trẻ cứ như vậy vì chút đồ ăn mà tranh nhau.
"Đừng giành, cùng nhau ăn, chờ khi nào rảnh, để hai đứa ăn một bữa thật no."
Nhìn cảnh tượng này, Diệp Lâm dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cảm khái, mình đây là thành người trông trẻ chuyên nghiệp rồi à.
Mà hai người thì không vì một câu của Diệp Lâm mà dừng tay, tiếp tục cướp đoạt, thấy vậy, Diệp Lâm cũng không khuyên can, thích thế nào thì tùy, chỉ cần không đánh nhau là được.
Trong chớp mắt, một ngày thời gian trôi qua nhanh chóng, trải qua một ngày ở chung, hai người cũng từ chỗ thấy nhau ngứa mắt lúc ban đầu trở thành hai tỷ muội.
Nhìn hai người hòa thuận chung sống, Diệp Lâm vui mừng khôn xiết, không sai, không sai, chính là phải ở chung như vậy mới tốt.
Mà ngày này, Diệp Lâm rõ ràng cảm thấy không khí ở Lạc Nguyệt Thành biến đổi, trên đường phố căn bản không thấy một bóng người, còn trên bầu trời thì từng trận lưu quang xẹt qua.
Những luồng lưu quang này đều hướng về phía sườn núi Lạc Nguyệt Sơn.
"Long tinh thạch xuất thế, những người kia đều không nhịn được nữa rồi, đã đến sườn núi Lạc Nguyệt Sơn trước rồi, ta lập tức bắt đầu hành động."
Lúc này, ngọc phù trong tay Diệp Lâm hơi sáng lên, từ bên trên truyền đến giọng nói của Trương Phong.
Trong phút chốc, hai mắt Diệp Lâm ngưng lại, chậm rãi đứng dậy, Lâm Vân Lộ cũng theo đó tiến vào bên trong Huyền Hoàng Vạn Vật Chung.
Những lời Diệp Lâm nói chuyện với Trương Phong, nàng đều nghe được cả, nàng rất biết điều rời khỏi nơi đây.
Nàng vốn tính đơn thuần, nhưng đơn thuần không có nghĩa là ngốc nghếch, lúc này, đương nhiên không cần thiết làm phiền Diệp Lâm.
"Lạc Dao, đi thôi, dẫn con đi dạo chơi."
Diệp Lâm nói xong liền lôi kéo Diệp Lâm nhảy từ cửa sổ xuống, hai người chạy thẳng tới sườn núi Lạc Nguyệt Sơn.
Sườn núi Lạc Nguyệt Sơn, cũng được coi là một địa điểm nổi tiếng của Đệ Tứ vực, vách núi rất cao, cao tới vạn trượng, phía sau là dãy núi mênh mông vô bờ, còn phía gần Lạc Nguyệt Thành thì giống như vách núi bị đao tước.
Bề mặt vách núi nhẵn bóng vô cùng, và mỗi khi trăng lặn, đều sẽ từ đỉnh Lạc Nguyệt Sơn từ từ hạ xuống, do đó mới có tên gọi là sườn núi Lạc Nguyệt.
Mà giờ khắc này, phía dưới vách núi Lạc Nguyệt Sơn, vô số thiên kiêu yêu tộc tụ tập, bọn họ đều ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh vách núi.
"Long Huyết Tinh vừa rồi xuất hiện ở đây? Tin tức này là ai tung ra vậy?"
"Không biết, đột nhiên xuất hiện, giống như là có người cố ý để lộ ra vậy."
"Rõ ràng là có người cố ý giăng bẫy, mục đích chính là tập trung tất cả chúng ta vào một chỗ."
"Thì sao chứ? Chỉ cần Long Huyết Tinh là thật thì được, còn lại không phải là việc chúng ta nên quan tâm."
"Chỉ cần Long Huyết Tinh là thật, cho dù là cạm bẫy thì sao? Cho dù biển lửa ta cũng sẽ nhảy vào."
Trong toàn bộ sơn cốc không ngừng vang lên tiếng nghị luận, còn mấy thanh niên có khí tức càng mạnh hơn thì sắc mặt lạnh nhạt nhìn vách núi phía trên.
Đây là một cái bẫy, một cái bẫy được người khác cố ý giăng ra, điểm này bọn họ đã sớm nhìn ra.
Với cách bố trí thô sơ như vậy thì dù có hơi đầu óc một chút đều có thể đoán được, nhưng cho dù như vậy, nơi này vẫn tụ tập nhiều thiên kiêu yêu tộc như thế.
Điều này có nghĩa là gì? Điều này cho thấy Long Huyết Tinh có tính trí mạng đối với yêu tộc.
Long Huyết Tinh ở trong Tinh Hà Hoàn Vũ, là thứ ức vạn năm khó gặp, càng có thể giúp một vị thiên kiêu yêu tộc nghịch thiên cải mệnh.
Cho nên, dù biết rõ đây là cạm bẫy, cũng không thiếu những người liều mạng muốn đánh cược vận mệnh một phen.
Mà những kẻ liều mạng này không phải chỉ một hai người, mà là một đám lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận