Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2561: Tranh giành mở ra

Chương 2561: Tranh giành mở ra Mãi đến khi hai bên biến mất khỏi tầm mắt của nhau.
"Chờ một chút, đến bây giờ đã tròn sáu canh giờ trôi qua, còn sáu canh giờ nữa thì cuộc chém giết sẽ bắt đầu."
Đông Phương Thần Minh bấm đốt ngón tay tính toán, mỉm cười nói, về cơ bản các Chân Tiên cường giả tiến vào nơi này đều đang chạy đến đây, không có Chân Tiên cường giả nào ngốc nghếch đi triền đấu với dị thú bên ngoài.
"Lần này lại có rất nhiều gương mặt lạ, có chút nguy hiểm."
Nhìn các thiên kiêu tiến vào, sắc mặt Đông Phương Thần Minh có chút khó coi, trong số những người này có rất nhiều kẻ đã từng thất bại trong cuộc cạnh tranh, giờ lại quay về.
Cũng có ba thành là các Chân Tiên cường giả mới trong liên minh, còn một bộ phận đến từ bên ngoài ba thành liên minh.
Những người này đến không khác nào tăng thêm mấy phần độ khó.
Dù sao chỉ có mười suất.
Chân Tiên cường giả có lẽ ở bên ngoài rất hiếm thấy, nhưng ở chỗ này lại không hiếm thấy chút nào.
Dù sao nơi này là nơi tập hợp toàn bộ thiên kiêu Ma vực, trong đó các Chân Tiên thiên kiêu cũng chiếm một phần lớn.
Còn về Thái Ất Huyền Tiên thì không có ai.
Bởi vì trong vòng mười vạn tuổi mà bước vào Thái Ất Huyền Tiên, loại đó trừ các thế lực cực kỳ cổ lão trong Tinh Hà Hoàn Vũ, thế lực khác căn bản không bồi dưỡng ra nổi thiên kiêu như vậy.
Mười vạn năm bước vào Thái Ất Huyền Tiên là khái niệm gì?
Nghĩa là ngươi nhất định phải sinh ra đã bắt đầu tu luyện, một trăm tuổi bước vào tiên cảnh, năm trăm tuổi bước vào Thiên Tiên, một ngàn tuổi bước vào Chân Tiên, sau đó lại mất hơn chín vạn năm mài giũa cảnh giới mới bước vào Thái Ất Huyền Tiên.
Thiên tư này đã không thể dùng hai chữ "thiên kiêu" để ví von.
Nói đúng hơn, thiên kiêu trước mặt người ta chẳng qua chỉ là người đứng ngó cánh cửa mà thôi.
Dù sao Ma vực không có thiên kiêu kiểu này.
Thời gian trôi qua, theo những gì Diệp Lâm nhìn thấy thì đã có gần mấy chục tôn Chân Tiên xuất hiện.
Mà lúc này, Độc Tôn mang theo hai tôn thiên kiêu Chân Tiên sơ kỳ tiến vào bình đài, vừa vào, Độc Tôn liền liếc nhìn xung quanh rồi lập tức điềm nhiên như không có chuyện gì mang theo hai người sau lưng đi về phía xa.
Ngay khi ba người vừa vào không lâu, cánh cửa lớn cung cấp lối ra vào cho các thiên kiêu chậm rãi đóng lại, một lồng ánh sáng bao phủ toàn bộ bình đài.
"Trận tranh giành chính thức mở ra."
"Trong vòng ba ngày, phạm vi bình đài sẽ không ngừng thu nhỏ, cho đến khi chỉ còn lại mười sinh linh, chém giết lẫn nhau, không hạn chế bất kỳ thủ đoạn nào, có thể tùy ý làm bậy."
"Nửa đường muốn lui có thể lui, không muốn lui thì có thể lựa chọn chết trận, nhưng đến giai đoạn quyết đấu cuối cùng thì không được phép lui, chỉ có một đường là chết trận."
"Hiện tại, bắt đầu."
Theo một âm thanh lớn vang lên, tranh giành tràng dưới chân Diệp Lâm đột nhiên chấn động, ngay sau đó bắt đầu từ từ thu vào.
Tốc độ thu vào không nhanh không chậm, nhưng theo suy tính của Diệp Lâm thì dù bọn họ không di chuyển thì sau ba ngày cũng sẽ bị tập hợp lại một chỗ.
"Bắt đầu, năm canh giờ cuối cùng là sân quyết đấu, một khi quyết đấu mở ra thì không thể lui được nữa, chỉ có thể chết trận."
"Cho nên, chúng ta trước tiên cần phải thử tiêu chuẩn một chút."
Ám Dạ hiếm thấy lên tiếng, còn Đông Phương Thần Minh thì đồng ý gật đầu.
Hai ngày này bọn họ vẫn còn cơ hội thay đổi ý định, đánh không lại thì có thể rút lui, coi như chưa từng đến.
Nhưng nếu đến năm canh giờ cuối cùng thì muốn rút lui cũng không thể được.
Như vậy chỉ có hai kết quả, hoặc là chết trận, hoặc là lọt vào mười hạng đầu.
Cho nên bọn họ phải tìm người thăm dò trước để xem nông sâu, thử xem cường độ thế nào.
Bây giờ đánh không lại vẫn có thể chạy, trong đó cũng có thể thử sức một chút.
Ghi lại rõ những kẻ mạnh vào trong lòng, những kẻ yếu sẽ bị đào thải, đến cuối cùng nếu như toàn là những cường giả mà không đánh lại thì lập tức lui ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận