Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1109: Thiên Lan thế giới 47

"Chư vị, chú ý, đến rồi." Lúc này, Diệp Lâm đột nhiên sắc mặt ngưng trọng, ở phía trước không ngừng lóe lên tia chớp, toàn bộ bầu trời mây đen bắt đầu tụ tập, dần dần tạo thành một khoảng không lớn. Mà trong khoảng không đó, từng đạo lôi đình bắt đầu tụ lại, một luồng khí tức hủy diệt từ đó lan ra, mười lăm người sau lưng Diệp Lâm vội vàng nắm chặt vũ khí, toàn thân linh khí bùng nổ.
Thiên đạo này quả thực quá đáng sợ, chỉ riêng khí tức thôi đã khiến bọn họ cảm thấy ngạt thở.
"Kiếm bảy, Nhất kiếm Đãng Cửu châu."
Diệp Lâm chậm rãi giơ Tru Tà trong tay lên, trên bầu trời, từng đạo hắc quang bắt đầu hội tụ về thân kiếm, một luồng khí tức vô cùng cường đại từ người Diệp Lâm tỏa ra. Ba ngàn sợi tóc bạc của Diệp Lâm bay lượn, trông vô cùng oai phong.
"Oanh."
"Chém."
Gần như ngay lập tức, một đạo lôi đình kinh khủng từ khoảng không lao đến, không gian dọc đường vỡ vụn, còn về phía Diệp Lâm, một đạo kiếm quang màu đen mang theo khí tức hủy diệt nồng đậm phóng thẳng về phía trước. Mười lăm người sau lưng Diệp Lâm cũng tung ra các loại công kích, biển nước phía dưới cuộn trào, nháy mắt nổ tung, dạt sang hai bên, tạo thành một cái rãnh lớn trông thật đáng sợ.
"Oanh, oanh, oanh."
Tiếng nổ không ngừng vang lên, một cơn sóng xung kích khủng khiếp lan ra bốn phía, Diệp Lâm bị đẩy lùi về sau, còn mười lăm người kia cũng bị hất văng về sau. Mãi đến khi trượt được cả trăm dặm, họ mới khó khăn lắm dừng lại, ai nấy đều lộ vẻ mệt mỏi, sức lực đã cạn kiệt.
"Chư vị, theo ta tiếp tục."
Thấy đòn công kích đã tan, Lâm Bình cùng những người khác đã chuẩn bị xong vòng công kích mới, sau một tiếng nổ lớn, một vòng tấn công nữa được tung ra, Diệp Lâm cùng đồng đội lại đến để ngăn cản phản công của thiên đạo. Sau mấy lần như vậy, sắc mặt mọi người đều xám xịt, linh khí toàn thân cũng đã không còn bao nhiêu, nơi này lại không có linh khí nên họ không thể bổ sung chút nào. Về phần việc hấp thụ linh khí thì quá chậm, căn bản không kịp.
Trong khi đó, không gian thiên đạo đã ngày càng suy yếu, qua mấy lần công kích, phản công của thiên đạo càng lúc càng yếu, thậm chí họ cảm thấy nơi đây đang dần đi đến hủy diệt. Vì ngăn cản họ, thiên đạo đã dùng quá nhiều Thế giới chi lực, khiến quá trình hủy diệt của thế giới này nhanh hơn.
"Oanh, oanh, oanh."
Lúc này, phía trước vang lên những tiếng nổ liên tiếp, mọi người đều biến sắc. Thiên đạo dùng đến bản nguyên chi lực. Bình thường thiên đạo chỉ triệu tập Thế Giới chi lực, mà giờ thì bị ép dùng cả bản nguyên chi lực. Bản nguyên chi lực của thiên đạo được ngưng tụ từ Thế Giới chi lực, một giọt bản nguyên thiên đạo cần thai nghén cả trăm ngàn năm, dùng đi một ít thì ít đi một chút. Tuy nhiên một khi dùng đến bản nguyên thì uy lực sẽ cực kỳ lớn. Mà điều đó có nghĩa là sau này thu được bản nguyên sẽ càng ít.
Xem ra lần này, thiên đạo đã thực sự bị họ chọc giận.
"Chết tiệt, đợt công kích này quá mãnh liệt, chúng ta mau rút thôi, không đỡ được đâu.""Lâm Bình, đi thôi, lần này thiên đạo đã nổi giận thật sự rồi, nó đã dùng cả bản nguyên, muốn cùng chúng ta đồng quy vu tận. Ngươi nếu vẫn muốn tiếp tục thì nhất định phải một kích mở ra được không gian thiên đạo. Nếu thất bại thì tất cả đều phải chết.""Lâm Bình, đi, không còn lời gì để nói nữa, đi mau."
Mọi người đều đang hướng về Lâm Bình mà nói, giờ họ muốn rút lui, thiên đạo rõ ràng cũng muốn cá chết lưới rách, dù sao họ cũng không muốn chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận