Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1393: Tiến về Bắc châu

"Thì ra còn có một đoạn bí ẩn như vậy." Diệp Lâm vẻ mặt bừng tỉnh, lập tức thu hồi lệnh bài trong tay, đồ vật đưa cho hắn sao có thể không nhận? Như vậy chẳng phải tát vào mặt người khác sao? Hắn Diệp Lâm ghét nhất là tát vào mặt người khác. "Đa tạ." "Không cần cảm ơn ta, nói đi thì lại nói lại, ta còn muốn cảm ơn ngươi, dù sao ngươi làm tất cả cũng là vì Huyền Hoàng đại thế giới, mà chúng ta, chỉ có thể khổ sở giữ gìn cái mảnh đất nhỏ bé này mà thôi." Long Ngao Tường vừa cười vừa nói, so với Diệp Lâm thì cảnh giới của hắn lập tức thấp hơn không chỉ một bậc. Diệp Lâm là vì cứu vớt thế giới, còn hắn thì sao? Hoàn toàn không ở cùng một cấp độ. "Đã vậy, vậy ta xin cáo lui trước." "Ừ, ta đi cùng mấy lão già kia thương nghị một chút, sẽ không tiễn ngươi, chỉ cần có kết quả, ta sẽ báo cho ngươi." Long Ngao Tường gật đầu nói, Diệp Lâm liếc nhìn Long Ngao Tường, cuối cùng rời khỏi cái tiểu thiên địa này. Chuyến này, không lỗ. "Lão tổ, chẳng lẽ người thật tin những gì người này nói?" Đợi đến khi Diệp Lâm rời đi, bên cạnh Long Ngao Tường xuất hiện một nam tử trung niên, người này chính là tộc trưởng Thanh Long tộc, quản lý toàn bộ Thanh Long tộc. "Tiểu tử thú vị, hắn đã đi trước ta rất nhiều, hắn lại có lý do gì mà lừa ta?" "Đi thôi, xem mấy lão già kia nói thế nào đã." Nhìn lão ngao liệng rời đi, nam tử trung niên há hốc mồm, lại không thốt nên lời. Trong lòng hắn có rất nhiều nghi vấn, nhưng hiện tại, một chữ cũng không nói được. "Ai." Cuối cùng, ngàn lời vạn ngữ hóa thành một tiếng thở dài nồng đậm. "Hiện tại có lệnh bài này, chủng tộc biển sâu chắc cũng có thêm nắm chắc, bất quá trước hết giải quyết chuyện trên lục địa đã, bàn chuyện biển sâu sau." "Có lúc, thường thì thực tế thuyết phục hơn so với diễn thuyết." Diệp Lâm đứng giữa không trung tự lẩm bẩm, hiện tại chỉ còn lại hai thứ đồ, sau khi thu thập xong hai thứ này, mình có thể tùy ý đánh thức thế giới ý chí của Huyền Hoàng đại thế giới. Đến lúc đó, những cường giả bị kẹt ở cảnh giới Tán Tiên này đều có cơ hội thành tiên. Đến lúc đó, còn sợ không giải quyết được mấy lão già kia sao? "Điểm đến tiếp theo, Bắc châu." Diệp Lâm hai mắt rực sáng nhìn về hướng bắc. Huyền Hoàng đại thế giới ngũ đại châu, đều nằm ở bốn hướng đông tây nam bắc, còn có một châu ở trung tâm là Trung Châu. Vì vậy mà những lục địa này mới có tên gọi như thế. Thân ảnh Diệp Lâm nháy mắt biến mất, nơi này cách Bắc châu chỉ có vài chục triệu dặm đường, dù sao Diệp Lâm đã ở dưới đáy biển sâu. Diệp Lâm vừa tới Bắc châu, đã bị sự cằn cỗi của Bắc châu làm cho kinh hãi. Tương truyền Bắc châu linh mạch đoạn tuyệt, thiên địa linh khí khan hiếm, đến một cường giả ra hồn cũng không có. Nhưng đến khi tận mắt chứng kiến, Diệp Lâm vẫn không khỏi kinh ngạc. Thiên địa linh khí ở Bắc châu không đủ 1% so với Đông châu, với linh khí mỏng manh thế kia, có thể sản sinh ra cường giả mới lạ. Trên đường đi, những gì Diệp Lâm nhìn thấy đều là đất vàng khô cằn, cùng những người dân sắc mặt hốc hác. Những người dân này đều gầy trơ xương, trên người không có chút thịt nào, trên mặt đất thì không có lấy một chút màu xanh. Đất đai khô nứt, rõ là ít mưa, hơn nữa dọc đường, nước sông cạn khô, chỉ để lại những dấu vết của dòng sông đã từng chảy qua. Có không ít người dân đang quỳ trên mặt đất đau khổ cầu mưa, thật sự thê thảm đến cực điểm. Trong phạm vi ngàn dặm, Diệp Lâm chỉ nhìn thấy một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, chính là người đang cầu mưa kia. Nhưng linh mạch Bắc châu đã đoạn tuyệt, thiên địa linh khí khan hiếm, quy tắc không đầy đủ, đừng nói là Trúc Cơ kỳ, dù là cường giả Nguyên Anh kỳ đến cũng phải tốn rất nhiều công sức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận