Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2283: Thần bí chi địa - đáng yêu Lâm Vân Lộ

Chương 2283: Thần bí chi địa - đáng yêu Lâm Vân Lộ
Lâm Vân Lộ vừa nói xong đã vội vã ôm lấy cổ Diệp Lâm. Diệp Lâm từ giọng điệu gấp gáp của nàng có thể nhận ra nha đầu này sắp bị nhốt phát điên rồi, vì thế Diệp Lâm vung tay lên, hai người lập tức rời khỏi không gian bên trong Huyền Hoàng Vạn Vật Chung. Phẩm giai của Huyền Hoàng Vạn Vật Chung là trung phẩm Chí Tôn khí.
Hình ảnh chuyển đổi, ý thức nguyên thần của Diệp Lâm nháy mắt trở về cơ thể, lúc trước tiến vào Huyền Hoàng Vạn Vật Chung bất quá chỉ là một đạo phân hồn mà thôi. Còn Lâm Vân Lộ không nghĩ nhiều như vậy, vừa ra ngoài liền vội vàng chạy ra thế giới bên ngoài. Khí linh của Chí Tôn khí nếu một khi đã ký kết khế ước với người, thì có thể rời khỏi Chí Tôn khí dưới sự cho phép của người nắm giữ, hơn nữa bản thân còn có thể phát huy ra một nửa thực lực của Chí Tôn khí. Vì vậy mỗi một vị khí linh của Chí Tôn khí đều tương đương với một đại năng tiên cảnh, đáng sợ đến cực điểm.
Nhìn Lâm Vân Lộ vui vẻ nô đùa trong rừng như một đứa trẻ, Diệp Lâm khẽ cười, thu Huyền Hoàng Vạn Vật Chung vào tay rồi chắp tay bước ra khỏi sơn động.
"A ~ mùi hoa này, cây gỗ này, đường vân này, dòng nước trong veo này, ánh mặt trời ấm áp này, thật thoải mái." Lâm Vân Lộ không màng hình tượng, nằm dài trong dòng nước tận hưởng ánh mặt trời. Cảnh tượng trong Huyền Hoàng Vạn Vật Chung dù sao cũng chỉ là do chính Lâm Vân Lộ huyễn hóa ra, dù có tốt đẹp đến đâu cũng là giả dối. So với thật vẫn khác nhau rất lớn.
Diệp Lâm ngẩng đầu nhìn lên trời, Lý Vô Song vẫn không có động tĩnh gì, điều này khiến Diệp Lâm không khỏi nảy sinh một ý nghĩ, chẳng lẽ Lý Vô Song cũng giống mình lúc trước, trải qua trăm năm thời gian sao? Bất quá Diệp Lâm rất nhanh gạt bỏ ý nghĩ này, trăm năm thì cứ trăm năm thôi. Trước mắt Diệp Lâm, một tấm bản đồ Dương Châu chậm rãi mở ra, bên trên đầy những chấm đỏ, những chấm đỏ này đều đến từ thiên kiêu của Tinh Hà Hoàn Vũ. Trong đó còn có mười mấy chấm đỏ lớn hơn một chút, những chấm đỏ lớn này chính là Chân Tiên.
"Không ngờ mấy năm trôi qua, cả Dương Châu lại có nhiều cố nhân đến vậy." Diệp Lâm không khỏi có chút kinh ngạc, những người này kéo nhau đến Dương Châu làm gì? Thông thường gặp cố nhân thì phản ứng đầu tiên là tranh thủ thời gian chạy trốn, vậy mà những người này lại dám tụ tập cùng nhau. Chẳng lẽ không sợ có Chân Tiên đột nhiên phát cuồng rồi đi săn giết từng người sao?
"Diệp Lâm, chỗ này thật đẹp, thật thơm." Lâm Vân Lộ lúc thì chạy đến chỗ này, lúc thì chạy đến chỗ khác, khắp nơi nô đùa, trong khoảng thời gian ngắn, trên đầu Lâm Vân Lộ đã cắm mấy đóa hoa tươi, còn trong tay nàng cũng cầm nhiều loại lá cây. Trên người cũng lấm tấm chút bùn đất.
Diệp Lâm chỉ cười không nói, đột nhiên, sắc mặt Diệp Lâm hơi biến đổi, lập tức vươn tay hướng về phía xa một trảo, ngay lập tức, một con heo rừng to lớn từ đằng xa bay tới. Nó đâm đổ vô số cây cối, còn Diệp Lâm chỉ hơi dùng sức, heo rừng liền chết một cách bất đắc kỳ tử.
Diệp Lâm tạo ra một đống lửa tại chỗ, sau đó hai ngón tịnh kiếm khẽ vạch mấy lần trong không trung, heo rừng ngay lập tức bị phanh thây. Diệp Lâm bắt đầu xâu từng bộ phận rồi đặt lên lửa nướng. Đây cũng là món ăn ngon đầu tiên mà hắn dành cho Lâm Vân Lộ.
Trong lúc đó, Diệp Lâm không ngừng lấy các loại gia vị từ trong không gian giới chỉ ra rồi rắc lên, ngay lập tức thịt nướng xèo xèo bốc lên dầu mỡ, một mùi thơm ngào ngạt lan tỏa. Không bao lâu, Lâm Vân Lộ đang chơi đùa ở phía xa liền ngửi thấy. Nàng ngồi xổm xuống trước mặt Diệp Lâm, nhìn miếng thịt nướng trên tay Diệp Lâm với vẻ mặt đầy hiếu kỳ. Lúc này nàng vô cùng tò mò với bất kỳ thứ gì, hơn nữa đây là lần đầu tiên nàng ngửi thấy mùi thơm thật đến như vậy.
"Đây là món ăn ngon đầu tiên ta đáp ứng với ngươi, nếm thử đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận