Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 4464: Con đường vô địch - ngươi nói tính toán coi như xong?

Chương 4464: Con đường vô địch - ngươi nói tính toán coi như xong? Nếu thật sự tìm tới nơi này, mình lại nên làm gì? Thực lực của tên kia không thể khinh thường, cho dù là Kim Tiên tầng bốn, cũng bất phân cao thấp với mình. Mà ngay lúc nàng đang xoắn xuýt một mình, Diệp Lâm đã đi theo Diệp Tâm bắt đầu hướng bên này của nàng mà đến. Diệp Tâm có tốc độ vô cùng nhanh chóng, rõ ràng đã dùng hết toàn lực để đi đường. Sở dĩ nhanh như vậy, là vì sợ lão yêu bà kia chạy mất. Mình tính toán nhân lúc hai người đánh nhau xong sẽ thừa dịp hỗn loạn chạy trốn, nhỡ lão yêu bà kia chạy mất thì người chết có thể chính là mình. Ban đầu mọi chuyện đều đã được lên kế hoạch rất tốt, nhưng hắn ngàn tính vạn tính cũng không tính đến việc Diệp Lâm lại là Kim Tiên tầng bốn. Là Kim Tiên tầng bốn hay chỉ vừa mới đột phá Kim Tiên tầng bốn, những điều này đều không còn quan trọng nữa. Hiện tại điều quan trọng nhất chính là phải bảo toàn mạng sống của mình. Sau nửa canh giờ, Diệp Tâm nhìn cây đào to lớn trước mắt, thở dài một hơi. May mắn, may mắn người này không chạy. “Cây đào này chính là chân thân của lão yêu bà kia, bao gồm toàn bộ Tuyệt Tiên tông đều ở trong này.” Diệp Tâm chỉ vào cây đào to lớn mênh mông vô bờ ở đằng xa, lớn tiếng nói với Diệp Lâm. Còn ánh mắt của Diệp Lâm thì đặt lên cây đào, hai mắt lộ ra một tia kinh ngạc. Cây đào này thật sự quá lớn, quá lớn, nhìn mãi không thấy bờ, chỉ một chiếc lá cây thôi đã có thể so sánh với một đại lục rồi. Quả thực là không hợp lẽ thường đến cực điểm. "Ra đi." Diệp Lâm bắn ra một sợi hỏa diễm về phía Diệp Tâm trước mắt, sau đó trực tiếp đi về phía cây đào to lớn kia. Còn Diệp Tâm thì nhìn ngọn lửa trắng trên quần áo mình, hai mắt lộ ra một tia khinh miệt, chỉ có một sợi ngọn lửa nhỏ thế thôi sao? Bất quá bây giờ không chạy thì còn đợi đến khi nào nữa? Trong nháy mắt, Diệp Tâm đã biến mất không thấy đâu. Việc Diệp Tâm bỏ chạy, Diệp Lâm hoàn toàn không để trong lòng. Lúc trước Vô Thủy Chân Viêm của mình đã có thể thiêu chết một cường giả Kim Tiên tầng ba rồi, mà bây giờ, mình đã bước vào Kim Tiên tầng bốn, Vô Thủy Chân Viêm đã càng trở nên mạnh mẽ hơn. Một sợi ngọn lửa nhỏ, đủ để lấy mạng tên kia. "Diệp Lâm, ngươi thật sự muốn cùng ta không chết không thôi sao?" Một tiếng rống giận dữ vang vọng khắp tinh không, vô số đạo lưu quang từ cây đào kia bay tới, cuối cùng vây chặt Diệp Lâm ở bên trong. Giờ phút này, Diệp Lâm bị những thân ảnh dày đặc vây quanh. Nhìn kỹ lại thì mỗi thân ảnh đều là tuyệt sắc nữ tử, dung nhan các nàng như tiên nữ trên trời, dáng người lại càng không thể chê vào đâu được, làn da trắng như tuyết trên cơ thể mềm mại tản ra một tia hương thơm lạ lùng. "A, đả thương bạn của ta, còn tuyên bố muốn giết ta, mối thù này, không thể không tính a." "Đây chính là bản thể của ngươi sao? Vậy hôm nay ta sẽ làm hỏng nó." Diệp Lâm khẽ cười một tiếng, thù hận đã kết rồi, hiện tại ngươi không muốn nhận thì trên đời này cũng không có chuyện tốt như vậy đâu. "Diệp Lâm, việc này cứ tính như vậy đi, mấy cô gái này ta đều tặng cho ngươi, các nàng xử lý như thế nào đều do ngươi định đoạt." "Mọi chuyện đều là do cái tên Diệp Tâm sai khiến lão thân làm, nếu ngươi muốn tìm phiền phức thì có thể đi tìm tiểu tử kia." Âm thanh kia lại lần nữa truyền đến, Diệp Lâm thì cười lạnh một tiếng, chậm rãi giơ Thương Đế Huyết Ẩm kiếm trong tay lên. “Ngươi cũng là bậc tiền bối, hơn nữa còn là một lão tiền bối tu vi Kim Tiên tầng năm, một tiểu gia hỏa Kim Tiên tầng ba có thể sai khiến được ngươi sao?” “Ngươi coi ta là đồ ngốc hay sao?” Câu nói cuối cùng vừa dứt, một tia chớp kiếm khí lóe lên, những tuyệt sắc nữ tử quanh thân đều bị lôi đình kiếm khí vô tình xé nát. Nếu chỉ vì chút nữ sắc mà đã có thể mê hoặc được mình, vậy cái đạo này của mình, có thể trực tiếp bỏ qua, cái tu vi này, cũng có thể trực tiếp tan đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận