Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3357: Con đường vô địch - Liễu Bạch truyện ký 17

Chương 3357: Con đường vô địch - Liễu Bạch truyện ký 17
Theo Liễu Bạch vung tay lên, ba giọt nước trước mắt hóa thành ba đạo kiếm khí xé gió lao về phía Cùng Kỳ kia.
"Rống."
Chớp mắt, Cùng Kỳ ngửa mặt lên trời gầm thét, nhìn kỹ lại, ba lỗ máu nhỏ xíu xuất hiện trên mi tâm Cùng Kỳ.
"Ha ha ha, sảng khoái."
Liễu Bạch lại cầm lấy bầu rượu trong tay ngửa cổ uống một ngụm lớn rồi cười ha ha, ngay sau đó tay phải nâng lên, kiếm khí quanh thân vờn quanh.
"Chí Tôn pháp, vạn pháp ba ngàn, chém."
Tiếng Liễu Bạch vừa dứt, kiếm khí rậm rạp chằng chịt quanh thân xuyên thủng thân thể Cùng Kỳ, phòng ngự thân xác mà Cùng Kỳ vẫn tự hào kia, trước kiếm khí rậm rạp lại có vẻ chẳng đáng nhắc đến, trong khoảnh khắc, thân thể khổng lồ đầy những lỗ máu chằng chịt.
Cảm nhận được nguy cơ, Cùng Kỳ không thể nhịn được nữa, nó nhảy lên, thân thể khổng lồ lao về phía Liễu Bạch, dường như muốn một móng giẫm chết Liễu Bạch.
Nhưng Liễu Bạch có để hắn toại nguyện sao?
Thân thể Liễu Bạch hóa thành từng đạo tàn ảnh, liên tục né tránh sự truy kích của Cùng Kỳ, vừa tránh né vừa tùy ý tung ra kiếm khí.
Thời gian trôi qua, kiếm thương trên người Cùng Kỳ càng lúc càng nhiều, ngày một dày đặc, nhiều vô kể. Máu tươi cũng không cần tiền mà nhỏ xuống mặt đất.
Cảnh tượng này khiến Nam Cung Tiên Uấn ở đằng xa trố mắt, người này vậy mà cường đến vậy?
Cùng Kỳ Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong lại bị người này trêu đùa như khỉ.
"Chí Tôn pháp, ba ngàn quy nhất, giết."
Một đạo kiếm khí vô cùng cường hoành phóng lên tận trời, trực tiếp xoắn nát thân thể Cùng Kỳ, chỉ để lại dòng máu đầy đất.
"Rống, rống, rống."
Cùng Kỳ đau đớn không ngừng gào thét, khí tức quanh thân càng thêm cuồng bạo, còn Liễu Bạch thì không thèm quan tâm, từng đạo kiếm khí tùy ý tung ra.
Sưu, sưu, sưu.
Từng đạo kiếm khí xé gió, không gian đều bị chấn vỡ, còn Cùng Kỳ thì không ngừng né tránh những kiếm khí này.
Hắn, Cùng Kỳ, không phải kẻ ngốc, uy lực của kiếm khí này quá lớn, dù không giết hắn ngay được nhưng đau đớn vô cùng.
Liễu Bạch nheo mắt nhìn Cùng Kỳ đang chạy trối chết.
Hắn mượn rượu nhập đạo, khi nào mới là mạnh nhất? Đương nhiên là lúc say rượu rồi. Khi say, hắn mới là mạnh nhất.
"Vô Lượng pháp, vạn vật quy nhất."
Lời Liễu Bạch vừa dứt, không gian xung quanh Cùng Kỳ ầm vang vỡ vụn, còn thân thể khổng lồ của Cùng Kỳ thì bị một lực lớn không ngừng đè ép, toàn thân nó phát ra âm thanh nặng nề, không chịu nổi gánh nặng.
Cùng Kỳ cũng không ngừng rên rỉ, hắn là Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong mà trong tay Liễu Bạch say rượu, không có chút sức chống cự.
"Vô Lượng pháp, Thiên Tâm sát quyết, chết."
Liễu Bạch nheo mắt, thân thể lung la lung lay, trong lúc thân thể lay động, tay không ngừng bấm niệm pháp quyết, theo từng đạo pháp quyết hắn đánh ra, không gian trước mắt nổi lên từng đợt sóng gợn.
Trong khoảnh khắc, một đạo kiếm khí phóng lên trời, xoắn nát toàn bộ thân hình Cùng Kỳ, Cùng Kỳ nguyên bản đã tiêu tán không thấy, giữa thiên địa chỉ còn lại một đống huyết nhục.
Đống huyết nhục này chính là của Cùng Kỳ.
Một kiếm rơi xuống, Cùng Kỳ vẫn lạc.
"Hảo tửu."
Sau khi làm xong mọi chuyện, Liễu Bạch ợ một tiếng rồi ngã xuống, lưng chạm đất, không rõ sống chết.
Ở đằng xa, Nam Cung Tiên Uấn chứng kiến mọi chuyện thì ngây người, Cùng Kỳ, kẻ uy hiếp cực lớn với nàng, lại bị người này giết sạch chỉ trong ba chiêu.
Vẫn là trong trạng thái say rượu, Liễu Bạch này rốt cuộc có lai lịch gì? Sao lại cường hoành đến vậy.
Cường như vậy có phải là quá đáng lắm rồi không?
"Uy, tỉnh lại, tỉnh lại đi, chúng ta bây giờ làm sao ra ngoài?"
Nam Cung Tiên Uấn không kịp để ý những chuyện khác, vội vã chạy đến ngồi xổm cạnh Liễu Bạch, không ngừng lay người hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận