Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2995: Con đường vô địch - mưu đồ bí mật 10

Mà lần này đến Lạc Nguyệt Thành, trong bảng xếp hạng Thiên Kiêu có vị trí trong top 100 cũng chỉ có ba người, một là hắn, một là Vương Minh Dương, còn lại là Tô Giang. Trong ba người bọn họ, chỉ có hắn và Vương Minh Dương là không có xuất thân tốt, trong đó, hắn lại cự tuyệt vô số chủng tộc giúp đỡ, quyết tâm muốn một mình chém giết. Còn hiện tại, bọn họ cảm nhận được sự đáng sợ của thế lực sau lưng người khác, chỉ riêng những khí tức ẩn giấu trong hư không thôi cũng đủ khiến bọn họ vô cùng e dè. Từng luồng khí tức đều thuần một sắc là Chân Tiên đỉnh phong, hơn nữa lại không phải hạng Chân Tiên đỉnh phong đơn giản, mà đều là những thiên kiêu. Những thiên kiêu này cùng nhau xuất thủ, cho dù là bọn họ cũng phải cân nhắc đôi chút. Đây cũng là lý do vì sao bọn họ vẫn đứng yên tại chỗ, không hề tức giận rời đi. Còn Tô Giang, lai lịch lại càng kinh người, Trương Phong căn bản không thể đụng vào, cho nên mới đến cố tình chặn bọn họ. Thủ đoạn này quá ác liệt, bọn họ lần đầu tiên cảm nhận được cái xấu của việc không có chỗ dựa vững chắc. “Chờ chuyện này qua, có phải ta cũng nên tìm một nơi để nương tựa?” Nhìn vẻ thản nhiên của Trương Phong, Vương Minh Dương trong lòng không nhịn được suy nghĩ. Chỉ cần hắn muốn, trong Tinh Hà Hoàn Vũ có vô số thế lực cung cấp cho hắn lựa chọn, trừ những thế lực Kim Tiên tương đối khó vào, những thế lực còn lại, chỉ cần hắn muốn gia nhập thì đều không có vấn đề gì. Vào đó cũng có thể được xem trọng và trọng dụng. "Đến rồi." Một cơn gió nhẹ lướt qua, bàn tay cầm chén trà của Trương Phong khẽ run lên, theo ánh mắt hắn khẽ nhìn, chỉ thấy ở cuối bình nguyên kia, một bóng người đỏ ngòm dắt theo một bé gái đang đi về phía bên này. “Hả? Đến rồi sao?” Hai người ở đằng xa cũng phát giác động tĩnh của Trương Phong, vì thế ngẩng đầu nhìn theo. Trong khoảnh khắc, ánh mắt thư giãn dễ chịu của hai người dần chuyển sang ngưng trọng vô cùng. Cao thủ, tuyệt đối là cao thủ. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Lâm, trong lòng hai người đồng thời xuất hiện một câu nói như vậy. Giữa những cường giả thực sự sẽ có sự cảm ứng lẫn nhau, vô luận ngươi có dùng bảo vật che giấu khí tức gì cũng vô dụng. Chỉ cần nhìn một chút là có thể biết được thực lực của đối phương. Không hề yếu hơn mình. “Ngươi tới chậm.” Trương Phong cầm chén trà, nhìn Diệp Lâm đang dần đến gần mà cười nói. “Đi Lạc Nguyệt Sơn sườn núi dạo một vòng.” Diệp Lâm nhìn hai bóng người ở phía xa một cách lơ đãng nói. Mà giờ phút này, hắn cũng cảm nhận được những khí tức cường đại trong hư không, khoảnh khắc này, hắn cuối cùng đã hiểu được kế hoạch của Trương Phong là gì. Dựa vào thế lực sau lưng để gây áp lực, buộc hai người trước mặt phải nghe theo sự sắp xếp. Thủ đoạn này rất cao minh, ừm, thực sự rất cao minh. “Đã đến rồi thì bắt đầu chính sự thôi, dù sao ta đã để hai vị người trong cuộc này phải đợi quá lâu rồi.” Trương Phong cười ha hả một tiếng, chiếc bàn nhỏ trước mắt trong nháy mắt hóa thành mảnh vụn. Một cỗ khí tức vô cùng cuồng bạo tỏa ra khắp nơi, khiến không gian xung quanh cũng đang rung chuyển. Nhưng ngay sau đó Trương Phong liền biến sắc, hắn quên mất bên cạnh Diệp Lâm, Lạc Dao chỉ là một phàm nhân, khí tức tùy ý phát ra của hắn, cho dù là tu sĩ Thiên Tiên cũng phải bị trấn thành hư vô trong nháy mắt, huống chi chỉ là người phàm. Hắn hơi khẩn trương nhìn về phía Lạc Dao, dù sao Lạc Dao mà xảy ra chuyện gì vì hắn, Diệp Lâm sẽ lập tức từ đồng minh chuyển thành cừu địch. Nhưng khi nhìn đến Lạc Dao, hắn phát hiện Lạc Dao không hề bị ảnh hưởng chút nào, khí tức Chân Tiên đỉnh phong của mình dường như không có tác dụng với cô bé. Không cẩn thận nghĩ một chút cũng đúng, nhân vật như Diệp Lâm làm sao có thể khắp nơi đều mang theo một người phàm chứ? Cho dù lại không có thiên phú thế nào, với bản lĩnh của Diệp Lâm, kéo người vào tiên cảnh căn bản không tính là gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận