Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1450: Kỳ quái

"Tê, đây chính là thiên Ma đại thế giới? Linh khí sao lại cằn cỗi thế này? Một thế giới như vầy mà cũng có thể sinh ra cường giả tiên cảnh?"
"Sao chỗ cửa vào này không có ai trấn thủ? Chẳng lẽ lại yên tâm bọn ta đến vậy sao?"
"Tốt, tốt, tốt! Thực lực tiên cảnh của ta không bị trấn áp, ở Huyền Hoàng đại thế giới cứ bị gò bó khó chịu, ở đây, cuối cùng cũng được thỏa thích chiến một trận."
Ba cường giả tiên cảnh nhìn thiên Ma đại thế giới trước mắt, vẻ mặt vô cùng xúc động.
Linh khí ở đây còn chưa bằng một phần năm ở Huyền Hoàng đại thế giới, vậy mà có thể sinh ra cường giả sánh ngang tiên cảnh.
Thật vô lý! Rốt cuộc là có vấn đề ở đâu? Cường giả tiên cảnh đâu phải là rau cải trắng, đâu phải dễ sinh ra như vậy chứ.
Mấy phút sau, phía sau lần lượt có quân đội tiến vào, việc đầu tiên là quét sạch bốn phía, giết hết toàn bộ sinh linh xung quanh.
Lấy đạo của người trả cho người, vực ngoại thiên Ma vừa đặt chân vào Trung Châu, gặp ai giết nấy, không để lại bất kỳ sinh linh nào.
Mà bọn họ bây giờ cũng thế, hễ là vật sống, đều chém giết toàn bộ, không chừa một mống.
Theo từng đợt quân đội kéo đến, trong bầu trời tăm tối ở phía xa, ba bóng người xuất hiện.
"Ba tôn Bán Tiên?"
Thương Vân đang ngồi trấn trên không trung ngẩng đầu nhìn ba bóng người kia, hắn là một trong ba vị tiên nhân đến lần này.
"Cường giả Huyền Hoàng đại thế giới, mau rút lui, nếu không, các ngươi sẽ gặp phải đại k·h·ủ·n·g· b·ố mà các ngươi không thể nào tưởng tượng."
Lúc này, một tiếng nói lớn truyền đến, làm không gian rung chuyển.
Nghe vậy, Thương Vân khinh thường cười một tiếng, lão tử từ tám tuổi tu luyện, mười tám tuổi thức tỉnh linh căn, một đường bước vào Kim Đan kỳ, một đường chém giết, cuối cùng khi chín mươi tám tuổi thì bước vào Đại Thừa kỳ.
Cuối cùng có được phương pháp tu luyện Tán Tiên, năm trăm năm thì bước vào Cửu kiếp Tán Tiên, cả đời chưa từng bại quá vài lần.
Căn bản không biết hoảng hốt là gì, nếu không có thiên đạo phong tỏa, hắn đã sớm ra ngoài rồi.
Đến giờ, một chút Bán Tiên mà dám uy h·i·ế·p mình?"Ta không biết hoảng hốt là gì, ngươi nói cho ta nghe xem?"
Thương Vân nói xong, xòe bàn tay ra, ngay lập tức, bàn tay lớn mang theo sức mạnh quy tắc k·h·ủ·n·g· b·ố hướng về phía ba Bán Tiên chụp tới.
"Chết tiệt, là chí thánh cường giả, Huyền Hoàng đại thế giới rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Lại có chí thánh cường giả.""Triều đình phái chúng ta đến tìm c·ái c·h·ế·t đây mà."
Vừa thấy Thương Vân ra tay, ba kẻ áo đen lúc nãy còn ngông cuồng nháy mắt biến sắc, ba người này khoanh chân giữa hư không, khí tức bí ẩn, bọn họ căn bản không nhìn thấu.
Vốn định đến dò xét một phen, nhưng cái dò xét này lại dò ra một chí thánh cường giả? Hai người bên cạnh thoạt nhìn cũng như là chí thánh cường giả.
Bọn họ dù là Thánh cảnh, cao cao tại thượng, thọ nguyên trăm vạn năm, nhưng ở trước mặt chí thánh cường giả, thì tính là cái gì?
Bọn họ chẳng đáng gì.
Còn chưa kịp chạy trốn, bọn họ đã bị bàn tay lớn vàng óng bao trọn."Hừ, sâu kiến."
Thương Vân hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ khinh thường, lập tức bàn tay hơi dùng sức, trong lòng bàn tay xuất hiện ba màn huyết vụ.
Ba cường giả Thánh cảnh đường đường lại bị bóp thành huyết vụ.
Hai người còn lại chỉ mở to mắt nhìn Thương Vân một cái, lập tức nhắm lại, trong mắt bọn hắn, cái gọi là Thánh cảnh cũng chỉ là sâu kiến mà thôi."Ồ? Ba chí thánh mà dám ở thiên Ma đại thế giới của ta giương oai?"
Lúc này, một khí tức còn k·h·ủ·n·g· b·ố hơn truyền đến, thân ảnh còn chưa thấy, chỉ là khí tức thôi, đã làm không gian dọc đường vỡ nát.
Nhìn thấy dư âm hướng về phía mình ập tới, sắc mặt Thương Vân trở nên ngưng trọng, hai tay nâng lên vững vàng tiếp lấy, Thương Vân lui lại ba bước, đứng yên trong hư không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận