Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3513: Con đường vô địch - dọa dẫm Huyền Thiên 4

Chương 3513: Con đường vô địch - dọa dẫm Huyền Thiên
Tính toán mấy thứ đồ chơi này chỉ có kẻ yếu mới sử dụng, cường giả đều là nhất lực phá vạn pháp, âm mưu quỷ kế gì trước thực lực tuyệt đối đều không có chỗ xếp hạng."Ngươi muốn Nhất Khí Hóa Tam Thanh, thứ này đang ở trong tay đại ca, mặc dù ta hiện tại không có cách nào lấy được, nhưng ta có thể hẹn đại ca ra ngoài, đến lúc đó nên làm gì thì chính ngươi tự làm.""Sau đó giao Huyền Ung cho ta."
Huyền Thiên đắn đo một lát rồi khẽ nói, Huyền Thiên vừa mới dứt lời thì Huyền Hoàng Vạn Vật Chung trên cổ Diệp Lâm liền bắt đầu rung rẩy, Diệp Lâm vỗ một cái vào Huyền Hoàng Vạn Vật Chung."Thành thật một chút."
Đồng dạng lúc này, phàm là bị Huyền Hoàng Vạn Vật Chung trấn áp thì người bị trấn áp căn bản không biết bất kỳ tình huống gì bên ngoài. Nhưng hiện tại Huyền Ung có khả năng nghe được cuộc đối thoại của mình cùng Huyền Thiên, cái này hiển nhiên là Diệp Lâm cố ý. Hắn cố ý như vậy là để Huyền Thiên có thể đưa ra một quyết định có lợi cho hắn và cả chính mình.
Quả nhiên, ngay sau khi Huyền Thiên vừa dứt lời, Huyền Ung liền có phản ứng. Bất quá bây giờ Diệp Lâm không rảnh để ý tới động tĩnh của Huyền Ung, một đôi mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Huyền Thiên trước mặt."Huyền Thiên công tử thật giỏi tính toán, mượn tay ta giết tam công tử cùng đại công tử Huyền Nguyên Hạt tộc, đến lúc đó tiếng xấu để ta gánh, vị trí tộc trưởng thì ngươi ngồi, đúng không?"
Diệp Lâm nói xong, trong ánh mắt âm trầm của Huyền Thiên thoáng hiện một tia dị quang, Diệp Lâm nói đúng, hắn chính là nghĩ như vậy. Chờ Diệp Lâm thật sự giết Huyền Ung và đại ca, hắn sẽ đem chuyện này đổ hết lên người Diệp Lâm, khiến Diệp Lâm mang tiếng xấu, để Diệp Lâm đối đầu với toàn bộ Huyền Nguyên Hạt tộc. Đến lúc đó bản thân hắn sẽ được trong sạch.
Toàn bộ Huyền Nguyên Hạt tộc có hy vọng kế thừa vị trí tộc trưởng chỉ có ba huynh đệ bọn họ, hai người đều bị Diệp Lâm giết thì chỉ còn lại một mình hắn, tộc trưởng không cho mình thì còn cho ai? Ý nghĩ là vậy, nhưng bây giờ bị Diệp Lâm vạch trần trước mặt thì hắn vẫn có chút mất tự nhiên."Là như vậy thì thế nào? Ngươi được thứ ngươi muốn, ta cũng nhận được thứ ta cần, như vậy chẳng phải mọi người cùng có lợi, rất tốt sao?"
Huyền Thiên buông tay nhún vai nói."Nhưng nghĩ thế nào thì ta vẫn thiệt thòi, Huyền Thiên công tử, ngươi cũng không muốn bí mật nhỏ của ngươi bị biết chứ?"
"Hiện tại quyền chủ động nằm trong tay ta, một câu, ta muốn ba ức cực phẩm tiên thạch, ba ngàn viên Đạo đan, ba ngàn gốc thánh dược chữa thương thấp nhất cũng phải phẩm chất Chí Tôn, ba trăm cỗ thi thể Thái Ất Huyền Tiên, không có huyết khí thì không cần."
"Cho ta những thứ này thì ta có thể giúp ngươi xử lý, thay ngươi giết tam công tử cùng đại công tử Huyền Nguyên Hạt tộc, để tiền đồ của ngươi không lo, đến lúc đó tiếng xấu thì ta gánh, ngươi có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng cao cao tại thượng."
"Thế nào? Đại tộc trưởng tương lai của Huyền Nguyên Hạt tộc?"
Diệp Lâm nói xong, Huyền Thiên đột nhiên trừng to mắt nhìn Diệp Lâm."Ngươi điên à? Ngươi biết ba ngàn viên Đạo đan có ý nghĩa như thế nào không? Một viên Đạo đan cũng đủ để một tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên bán mạng cho ta hơn vạn năm, ba ngàn viên thì ta có thể chiêu mộ ba ngàn tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên.""Còn ba ngàn gốc thánh dược chữa thương, phẩm chất thấp nhất là cấp Chí Tôn? Loại bảo dược như vậy dù một gốc cũng ngàn vàng khó cầu.""Ba trăm cỗ thi thể tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên? Còn chỉ cần có huyết khí? Những yêu cầu này của ngươi ta không đáp ứng được, ngươi từ bỏ đi."
Huyền Thiên nổi giận đùng đùng nói, nói xong thì phất ống tay áo một cái không thèm để ý tới Diệp Lâm. Hắn thấy Diệp Lâm thuần túy là sư tử há mồm, thuần túy xem hắn là đồ ngốc để xẻ thịt, những yêu cầu này cho dù là hắn cũng không dám chắc có thể làm được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận