Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1614: Mưu đồ thánh tuyền 1

"Bất quá cái đồ giám bảo vật này thật sự là quá hữu dụng, như vậy hắn cũng không cần phải luống cuống."
"Đi thôi, qua xem sao, ngươi cũng chẳng phải vì thứ này mà đến?"
Nhìn Diệp Lâm đứng im tại chỗ, Liễu Bạch cười tủm tỉm nói.
Còn Diệp Lâm cũng chỉ cười đáp lại, hai người cùng nhau hướng cái gọi là Thánh sơn đi đến.
Thánh sơn chính là nơi cao nhất của Tinh Vân, cũng là nơi uy nghiêm nhất, mang theo quyền uy tuyệt đối của Tinh Vân, mọi mệnh lệnh phát ra từ nơi đây có thể điều động toàn bộ tu sĩ Tinh Vân.
Kẻ nào không tôn, giết, kẻ nào không phục, giết.
Thánh sơn cao ngất vô vàn dặm, bốn hướng đông tây nam bắc đều có bốn ngọn núi, mà ngọn núi xuyên mây cao nhất ở giữa chính là Thánh sơn, bốn ngọn núi xung quanh trông giống như là hộ vệ, bảo vệ uy nghiêm của Thánh sơn.
Bên trên không ngừng có yêu thú hình thù kỳ quái bay dọc theo sườn núi Thánh sơn, dù là yêu thú biết bay này cũng không thể nào đạt đến đỉnh Thánh sơn.
"Dừng lại, phía trước là Thánh sơn, người không phận sự dừng bước, nếu không, giết."
Hai người chưa kịp tới gần, từ trên Thánh sơn to lớn uy nghiêm phía trước đã truyền đến một đạo âm thanh cực kỳ uy nghiêm, âm thanh tràn ngập sự cảnh cáo.
Liễu Bạch và Diệp Lâm hai người dường như không nghe thấy, vẫn một mực hướng phía trước đi.
Hai người cứ thế đi thẳng, cuối cùng sinh linh trong Thánh sơn rốt cuộc không nhẫn nại được, một vệt kim quang xuyên thiên địa, trong cột sáng màu vàng, một thân ảnh chắp tay chậm rãi ngưng tụ.
"Hai vị không nghe khuyên can, vào Thánh sơn ta có chuyện gì? Ta mong các ngươi có thể cho ta một lời giải thích hợp lý, nếu không, hôm nay sẽ phải lưu lại ở Tinh Vân thôi."
Thân ảnh vàng óng chậm rãi nói, lúc này Thánh sơn đang cử hành nghi lễ cho thiếu chủ, hai người trước mắt không nghe cảnh cáo khăng khăng tới gần Thánh sơn, ý đồ này có chút đáng ngại.
"Chúng ta đến Tinh Vân chỉ vì cầu bí pháp thần hồn, nghe nói nơi uy nghiêm nhất Tinh Vân là ngọn Thánh sơn này, cho nên đến đây trước."
Liễu Bạch vừa cười vừa nói, hoàn toàn không hề sợ hãi lời thân ảnh vàng óng, dường như với hắn mà nói, dù trời đất sụp đổ cũng không hề quan tâm.
"Ồ? Cầu bí pháp thần hồn? Thật ngại, ta không biết các ngươi đã vào bằng cách nào, nhưng hiện tại Thánh sơn đang làm lễ cho thiếu chủ Tinh Vân ta, cấm người ngoài bước vào."
"Hai người có thể ở lại Tinh Vân vài năm, vài năm sau lại đến, có lẽ sẽ có chút cơ hội."
Thân ảnh vàng óng vừa cười vừa nói, bí pháp thần hồn của Tinh Vân bọn họ nổi danh là mạnh mẽ, mỗi ngày có vô số người đến cầu bí pháp.
Nhưng hắn chưa từng thấy ai lỗ mãng đến vậy, đi thẳng đến Thánh sơn để cầu bí pháp thần hồn, Thánh sơn là nơi nào? Người không đủ thực lực của Tinh Vân còn không tới gần được.
Chứ đừng nói đến người ngoài đến gần.
Còn cầu bí pháp thần hồn, thật gây sự à? Không giết ngươi là đã may, chỉ riêng cái hành động mạo phạm hôm nay thôi, đã không còn hy vọng gì đến bí pháp thần hồn rồi.
"Ta đến Tinh Vân trước đã gặp một nàng, nàng nói nếu các ngươi cự tuyệt thì có thể đưa vật này ra, nàng nói các ngươi nể mặt vật này mà cho chút mặt mũi, không biết ngươi có nhận ra nó không?"
Liễu Bạch lấy lệnh bài Nguyệt Khê cho ra, vừa cười vừa nói, nhìn thấy lệnh bài này, sắc mặt thân ảnh vàng óng lúc xanh lúc trắng, nhất thời rơi vào trầm tư.
"Tín vật của thánh nữ Thương Khung Thánh Địa, thì ra là bằng hữu của thánh nữ, Tinh Vân ta đương nhiên hoan nghênh, mời."
Trầm mặc hồi lâu, thân ảnh vàng óng cuối cùng vẫn là chậm rãi nói, lập tức tránh người sang một bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận