Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3588: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 5

Chương 3588: Con đường vô địch - bí cảnh chuyến đi 5 Theo từng đạo khí tức kinh khủng sau lưng Diệp Lâm không gian ngưng tụ, từng vòng mặt trời chậm rãi hiện rõ, mỗi một vòng mặt trời có hình thể có thể so sánh với một nửa cây cổ thụ. Trong mắt con mãng xà thì đó là mặt trời thực sự.
Trong khoảnh khắc, chín vòng mặt trời cứ như vậy chậm rãi xuất hiện bên trên mãng xà.
"Cửu diệu ngang trời, trấn."
Diệp Lâm nói xong tay phải đột nhiên ấn xuống, chín vòng mặt trời đột nhiên cực nhanh hạ xuống, không chút lưu tình nào hướng con mãng xà kia đập tới.
"Đại Nhật Lâm Uyên, Hư Vô Chân Viêm."
Diệp Lâm thấy vậy lại lần nữa bấm niệm pháp quyết, một vòng mặt trời lớn bằng con mãng xà xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn, cơ thể Diệp Lâm so với mặt trời này căn bản bé nhỏ không đáng kể.
Mà bên ngoài mặt trời này có một vòng hỏa diễm ba màu bao phủ lấy.
"Tê, tê, tê."
Bị chín vòng mặt trời nện xuống, toàn thân vảy mãng xà vỡ vụn, lộ ra lớp da thịt đầy máu tràn ngập mùi khét, đây là mùi thịt bị nướng chín.
"Tê."
Khi thấy vòng mặt trời trên đỉnh đầu có kích thước như cơ thể mình, con mãng xà sợ hãi, không chút do dự quay đầu bỏ chạy.
"Trấn."
Diệp Lâm không cho nó cơ hội rời đi, tay phải đột nhiên vung lên, mặt trời trên đỉnh đầu đột nhiên nện vào đỉnh đầu con mãng xà.
Bị đánh bất ngờ, đầu con mãng xà to lớn đột nhiên bị đập xuống đất, ngay trong khoảnh khắc đó, mặt trời một cái hóa thành biển lửa bao phủ toàn thân mãng xà.
"Tê ~ tê ~ tê."
Toàn thân bị liệt diễm thiêu đốt, con mãng xà hung hăng tán loạn trong rừng, nhưng dù nó cố gắng thế nào thì ngọn lửa vẫn như dính vào người nó, không thể dập tắt được.
Ngọn lửa này là thứ mà cả tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong cũng bó tay, lẽ nào con mãng xà này có thể dập tắt sao? Nực cười.
"Đuổi theo, đừng để nó chạy."
Diệp Lâm vừa nói xong, thân thể Lý Tiêu Dao liên tục di chuyển trên những chiếc lá cây xung quanh, hắn bám theo con mãng xà phía dưới, nhưng do ngọn lửa trên người mãng xà mà không dám tới gần.
Ngọn lửa này cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm, không thể tới gần.
"Tê, đây chính là thực lực chân chính của ngươi sao?"
Bên kia Thượng Quan Uyển Ngọc giờ phút này nhìn bóng lưng Diệp Lâm, trong mắt đầy vẻ sùng bái, quá lợi hại.
Đây là thực lực chân chính của Diệp Lâm sao?
"Ngạch..."
Nhìn Thượng Quan Uyển Ngọc đang đắm chìm trong hoa si, Bao Tiểu Thâu hai mắt hiện lên vẻ cạn lời, sau đó đột nhiên đuổi theo phía trước.
"Đi."
Diệp Lâm lạnh lùng nói nhìn Thượng Quan Uyển Ngọc vẫn còn ngây người, Thượng Quan Uyển Ngọc gật đầu đi theo sau Diệp Lâm, nhưng với tốc độ của nàng thì không thể đuổi kịp Diệp Lâm.
Cuối cùng, Diệp Lâm vẫn phải kéo Thượng Quan Uyển Ngọc đi theo mấy người phía xa.
Con mãng xà bên dưới không ngừng gào thét và chạy trốn, mấy người cũng bám theo nó.
"Cái mạng này đúng là dai thật."
Diệp Lâm không khỏi cảm thán, con mãng xà này sinh mệnh lực quá dai, bị đốt lâu như vậy mà vẫn có thể chạy nhanh như thế.
Cái mạng của nó so với tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên đỉnh phong còn cường hơn.
"Tiêu Dao, xuất thủ."
Đến khi thấy sắp ổn, Diệp Lâm cao giọng nói, hắn không muốn thiêu con mãng xà này thành tro, nếu thật sự thiêu con mãng xà thành tro thì tốn công vô ích còn làm gì?
Nghe Diệp Lâm nói, Lý Tiêu Dao thầm gật đầu, toàn thân Lực Chi pháp tắc một lần nữa xuất hiện, bên kia Vương Thiên cũng trong nháy mắt bắt đầu tụ lực.
Giờ khắc này, hắn muốn cùng Lý Tiêu Dao cho con mãng xà này một kích sấm sét.
"Xuất thủ."
Diệp Lâm vừa nói xong liền thu hồi Hư Vô Chân Viêm, nhìn thấy Hư Vô Chân Viêm trên thân mãng xà biến mất, Lý Tiêu Dao và Vương Thiên lập tức xuất chiêu.
Trong nháy mắt, hai đạo công kích mãnh liệt nhắm vào cái đầu to lớn của con mãng xà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận