Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 2563: Cực kỳ phách lối Kiếm Cuồng

"Đồ tạp chủng, vẫn là một chiêu này, ngươi cả trăm năm qua vẫn chẳng có chút tiến bộ nào." "Thôi được, trăm năm trước đã thả ngươi chạy trốn, hôm nay, ta tiện tay chém ngươi đi." Kiếm cuồng vừa nói xong, hắn chậm rãi giơ tay lên, cũng không quay đầu lại mà chém về phía sau lưng. Chỉ thấy một đạo kiếm quang lóe lên, Ám Dạ toàn thân đã bay văng ra ngoài.
"Xem, Ám Dạ tên này lại mất kiểm soát." Ở nơi xa, Đông Phương Thần Minh nhìn Ám Dạ bị một kiếm đánh bay, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Cái tên kiếm cuồng này lai lịch thế nào?" Diệp Lâm không quay đầu lại hỏi.
"Kiếm cuồng, thiên kiêu của liên minh trăm thành. Ở Bắc châu, có rất nhiều liên minh được đặt tên theo số lượng thành trì, ví như liên minh ba thành của chúng ta, với lại liên minh trăm thành, liên minh ngàn thành." "Các liên minh này đều có con đường riêng để giành lấy tư cách tiến vào cảnh giới bầu trời. Kiếm cuồng tuy rất mạnh, nhưng ở liên minh trăm thành hắn còn chưa đủ tư cách, nên mới đến liên minh ba thành của chúng ta mưu đồ giành lấy tư cách." "Nói đơn giản, là đến hành hạ người mới. Dù sao liên minh ba thành không thể so sánh với liên minh trăm thành." Đông Phương Thần Minh nghiến răng nghiến lợi, tiếc nuối than rằng. Phát hiện ra cảm xúc phẫn nộ của Đông Phương Thần Minh, Diệp Lâm lại có chút bất ngờ.
Tên kiếm cuồng này rốt cuộc đã làm gì mà khiến cho Đông Phương Thần Minh cùng Ám Dạ đều căm hận hắn đến vậy?
"Ha ha ha, ngươi đúng là một con cá chạch, cả trăm năm trôi qua mà ngươi vẫn chẳng có tiến bộ gì, vẫn cứ như vậy." "Ngay cả thiên phú thần thông cũng không kiểm soát được, ngươi dựa vào đâu mà nghĩ có thể giết ta?" "Chẳng trách ngay cả đồng tộc cũng không muốn ngươi." Kiếm cuồng nhìn Ám Dạ đang giãy giụa, máu tươi bê bết ở dưới, chế nhạo nói. Ngay cả đồng tộc còn không muốn đồ chó nhà có tang, mình chỉ vừa mới ra ba kiếm mà hắn đã thành ra bộ dạng này, thật đáng thương.
"Ngươi chết đi cho ta, chết đi!" Ám Dạ ngẩng đầu giận dữ hét lên, ma khí vô tận xoay quanh quanh thân hắn, hắn ở giữa vòng xoáy ma khí, hai tay hiện lên từng đạo đường vân màu máu. Các đường vân xoay quanh trên hai tay khiến hắn trông càng đáng sợ và cuồng bạo hơn.
Oanh! Ám Dạ hung hăng giậm chân xuống đất, cả người hóa thành một luồng ánh sáng lao thẳng đến kiếm cuồng trên không trung, tung ra một quyền.
Kiếm cuồng vẫn chỉ giữ vẻ mặt lạnh nhạt, đưa tay ra trước ngực, từng đạo kiếm khí ngưng tụ, trong nháy mắt, một thanh trường kiếm dài trăm trượng đã được hắn ngưng tụ ra.
"Đi." Kiếm cuồng khẽ búng ngón tay, kiếm quang lóe lên, thân thể Ám Dạ bị hung hăng cắm chặt vào trên trận đài. Hai tay hắn ra sức bấu vào thanh trường kiếm cắm trên ngực, nhưng cho dù hắn có dùng sức thế nào, thanh kiếm kia vẫn không nhúc nhích.
"Phế vật vẫn hoàn phế vật." Kiếm cuồng đứng trên đỉnh thanh trường kiếm, nhìn Ám Dạ bên dưới bị mình một chiêu trấn áp.
"Con chó phương đông, ngươi cũng muốn lên à?" Sau khi giải quyết xong Ám Dạ dưới chân, kiếm cuồng nhìn về phía Đông Phương Thần Minh ở đằng xa. Trong đó, Diệp Lâm tự động bị hắn coi thường, sinh vật đi theo hai tên như Đông Phương Thần Minh và Ám Dạ có thể mạnh đến mức nào? Hơn nữa, căn cứ khí tức và hình thể mà xem, rất có thể người này vẫn chỉ là một tên nhân tộc. Nhân tộc ư, đây là chủng tộc yếu kém mà Ma vực đã công nhận, cả chủng tộc còn không có nổi cường giả Thái Ất Huyền Tiên, toàn một lũ phế vật. Ưu điểm duy nhất có lẽ là. . . Ân, khả năng sinh sôi nảy nở cao.
Đông Phương Thần Minh sắc mặt khó coi đứng bên cạnh Diệp Lâm. Nhìn kiếm cuồng ngông cuồng như vậy, hắn cũng không thể làm gì. Kiếm cuồng này tuy có hơi ồn ào khoác lác, nhưng thực lực thì không thể chê được. Hiện tại hắn chỉ nhìn thấy một mình kiếm cuồng, còn hai đồng đội khác không biết đang trốn ở đâu. Đó cũng là nguyên nhân khiến hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận