Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 660: Dã tâm

Chương 660: Dã tâm Ám Ảnh tộc nhảy nhót lâu như vậy, đã đến lúc phải tiêu diệt.
Nhân tộc từ trên xuống dưới, ai nấy đều căm hận Ám Ảnh tộc vô cùng. Sở dĩ chưa động thủ với Ám Ảnh tộc là vì biết rằng, một khi nhân tộc ra tay, yêu tộc chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Nếu nhân tộc động binh, chẳng khác nào rơi vào bẫy của yêu tộc, cơ nghiệp hùng hậu của nhân tộc e rằng sẽ sụp đổ chỉ trong chốc lát.
Vì thế mới phải nhẫn nhịn Ám Ảnh tộc lâu như vậy, nhưng giờ đây, kẻ chống lưng cho Ám Ảnh tộc là yêu tộc đã bị Tu La tộc níu chân, muốn thoát thân cũng không được.
Hiện tại chính là cơ hội tốt để tiêu diệt Ám Ảnh tộc, không diệt trừ lúc này thì còn chờ đến bao giờ?
Chỉ cần diệt được Ám Ảnh tộc, đến lúc đó, các tiểu chủng tộc ở Đông châu chắc chắn sẽ xin quy phục nhân tộc, nhân tộc quật khởi sẽ không gì cản nổi.
Đương nhiên, đấu pháp quyết liệt như vậy chắc chắn sẽ tổn thất không nhỏ, nhưng trước đại nghiệp thì những mất mát đó chỉ là chuyện nhỏ.
Nghe Diệp Lâm nói vậy, Nữ vương Tinh linh tộc nắm chặt nắm đấm, mặt mày đầy giận dữ nhưng không dám hé răng.
Nơi đây trong đại điện có đến bảy chân quân, nàng dù là một chân quân Hợp Đạo kỳ đỉnh phong kỳ cựu cũng sẽ bị bảy người này trấn áp ngay tức khắc.
Nàng căn bản không có chút sức chống cự nào.
“Ta về tộc bàn bạc đã, xin Tổng chủ đợi tin của ta.”
Nữ vương Tinh linh tộc nói xong liền xoay người rời đi. Nàng không dám trực tiếp từ chối Diệp Lâm, Diệp Lâm nói không sai, một khi Ám Ảnh tộc bị dồn vào đường cùng, chắc chắn sẽ trốn về lãnh địa Tinh linh tộc của nàng.
Đến lúc đó, Tinh linh tộc sẽ gặp phải tai họa chưa từng có.
Cho dù có chặn được, thì thiệt hại cũng khiến nàng không dám tưởng tượng.
“Nữ vương, trong vòng ba ngày, ta cần ngươi phải cho ta câu trả lời chắc chắn trong hai ngày.”
Diệp Lâm nhìn theo bóng lưng Nữ vương Tinh linh tộc vừa đi vừa nói. Rõ ràng có thể thấy thân ảnh Nữ vương Tinh linh tộc khựng lại một cái rồi vội vàng biến mất.
"Tông chủ thủ đoạn thật cao, lần này, e là Tinh linh tộc không còn đường lui."
Gia Cát phe phẩy quạt khen ngợi. Với nước cờ này, Nữ vương Tinh linh tộc dù không muốn đáp ứng cũng không được, không đáp ứng thì thiệt hại của Tinh linh tộc lần này khó mà lường hết được.
Hơn nữa Diệp Lâm cũng cho Tinh linh tộc một đường lui, việc Ám Ảnh tộc bị diệt là điều không thể tránh khỏi. Mấy canh giờ trước Diệp Lâm vì phát động chiến dịch diệt tộc, đã tranh cãi với các cao tầng của Vô Danh Sơn ròng rã mấy canh giờ.
Cuối cùng mới định được đại sự như thế.
Mà một khi Ám Ảnh tộc đến lúc đó trốn về Tinh linh tộc, bọn họ sẽ thừa cơ truy sát rồi tiến vào Tinh linh tộc. Đến lúc đó kết quả cũng vẫn vậy, sao những chân quân đường đường lại không nghĩ ra điều này?
"Chư vị, chuẩn bị đi, sau ba ngày, ta muốn khiến cả Đông châu rung chuyển."
Diệp Lâm đứng dậy vung tay với đám người phía dưới, sau đó quay người rời đi.
"Vâng."
Những người ở dưới bao gồm cả bốn chân quân sau lưng Diệp Lâm cũng vô cùng phấn khởi, một đại sự như thế nếu bọn họ làm được thì sẽ thành truyền kỳ, sau này dù qua bao năm mọi người cũng sẽ không quên bọn họ.
So với nhân tộc đang phấn chấn thì Ám Ảnh tộc lại vô cùng thê lương.
Trong một đại điện đen kịt, có mười bóng người đang ngồi. Chín người ngồi ở dưới, một bóng người to lớn cao ngạo ngồi ở trên.
Bóng người này toát ra khí tức mênh mông, cổ xưa, mục nát nhưng cũng không thể coi thường được sức mạnh cường đại.
"Chư vị, nói đi, đường của Ám Ảnh tộc ta ở đâu?"
Lúc này, một giọng nói khàn khàn phá vỡ sự tĩnh lặng trong đại điện, chín bóng người ở dưới từ từ ngẩng đầu.
“Nhân tộc hiện tại đã quyết tâm diệt tộc ta, đồng thời nhân tộc đang không ngừng dồn ép tộc ta, hơn nữa còn không ngừng điều binh tăng tướng."
"Điều đáng sợ hơn là ta phát hiện bên phía nhân tộc lại vô cớ xuất hiện rất nhiều khí tức cường đại, lần này e rằng lành ít dữ nhiều.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận