Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3665: Con đường vô địch - sóng gió nổi lên 11

Đây chính là sự khác biệt về tầm nhìn sao?
Nhưng chỉ thoáng nghĩ một chút, Thượng Quan Uyển Ngọc liền lần thứ hai nở nụ cười, xem ra, mình cũng coi như là gặp người có địa vị lớn, về sau không nên chơi với những kẻ chưa thấy qua sự đời.
Diệp Lâm thì yên lặng ngồi tại chỗ xem bọn họ thảo luận.
Vương Phong tốc độ rất nhanh, sau nửa canh giờ, Vương Phong vội vàng đi vào đại điện.
"Công tử, đã chuẩn bị xong, tám đại chi mạch mỗi nhánh đều đưa ra mười vị thiên kiêu Thái Ất đỉnh phong không thiếu sót, cùng một ngàn cường giả Thái Ất Huyền Tiên và trăm vạn cường giả Chân Tiên."
"Hiện tại các cường giả đã chờ ở trong tinh không."
Vương Thiên lộ ra nụ cười nói, đây là Diệp Lâm cầm lệnh bài tộc trưởng đích thân ra lệnh, bên dưới tự nhiên thi hành rất nhanh.
Nếu như có lệnh tộc trưởng làm điều kiện tiên quyết mà việc thi hành vẫn còn lề mề thì Kỳ Lân tộc hắn đã sớm nên tuyên bố diệt tộc.
Ưu thế của thế lực Kim Tiên một trong, chính là tốc độ hưởng ứng nhanh, hành động nhanh.
"Một chi mạch tám vị, tức là tám mươi vị thiên kiêu Thái Ất đỉnh phong không thiếu sót, tám ngàn chiến lực Thái Ất Huyền Tiên, tám triệu chiến lực Chân Tiên, không tệ."
Diệp Lâm lẩm bẩm một câu, nở nụ cười, xem ra Kỳ Lân tộc vẫn rất giúp mình.
Nhưng những cường giả này nhìn thì rất nhiều, nếu ném vào tam phương đại tinh hệ thì chẳng khác gì bọt nước, chẳng tạo được chút sóng gió nào.
Nhưng Diệp Lâm cũng không định làm thật, chủ yếu là để thăm dò trước một chút.
"Ôi trời ơi, cường giả này không cần tiền sao."
Vương Thiên và Bao Tiểu Thâu thần sắc ngây ngốc, xuất thủ là tám mươi vị cường giả Thái Ất đỉnh phong không thiếu sót? Tại đại thế giới An Lan một vị cường giả Thái Ất đỉnh phong không thiếu sót có thể tung hoành ngang dọc, dù là năm vị cũng phải nể mặt đôi phần.
Mà bây giờ xuất thủ tận tám mươi vị, còn chưa kể đến tám ngàn cường giả Thái Ất Huyền Tiên, đây chính là thế lực Kim Tiên trong tinh không sao?
Nội tình cỡ này, bọn họ có đuổi cũng không kịp.
Loại thế lực này muốn hủy diệt đại thế giới An Lan, chẳng qua là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thảo nào có thể th·ống t·rị lãnh thổ rộng lớn như vậy, thực lực chính là sức mạnh.
Còn Thượng Quan Uyển Ngọc thì không muốn nói gì nữa, nàng hiện tại thật sự rất muốn giơ cao hô một tiếng, Tiên Thiên không xứng sao?
Giờ khắc này, nàng mới chính thức biết, thì ra Tiên Thiên, ngay cả tư cách làm pháo hôi cũng không có.
"Đi thôi, vậy thì tiến đến xem thử."
Diệp Lâm vỗ ghế dựa trầm giọng nói.
Mấy người đi theo, khi đến tinh không, Diệp Lâm liền thấy hơn ngàn chiến thuyền, trên mỗi chiếc chiến thuyền đều dày đặc thân ảnh.
Và mỗi một chiến thuyền đều cắm một lá cờ màu đen, trên lá cờ là hình một con Kỳ Lân màu đỏ m·á·u đang ngửa mặt lên trời gào thét.
Trong nháy mắt, túc s·á·t chi khí bao phủ toàn bộ tinh không.
Thượng Quan Uyển Ngọc lặng lẽ trốn sau lưng Diệp Lâm, cỗ túc s·á·t chi khí này quá mức nồng đậm, nếu để nàng một thân một mình đối mặt, rất dễ dàng bị thương, nàng ngay cả áp lực từ đại quân này cũng không gánh được.
Sau một khắc, từ chiến thuyền đi tới một thân ảnh, trên người hắn mặc khôi giáp, toàn thân tràn ngập huyết khí mãnh liệt vô cùng.
Khuôn mặt đầy uy nghiêm, hai mắt càng không ngừng tản ra tinh mang.
"Ngươi khỏe, có thể gọi ta là Vương Thần, ta là người phụ trách nhánh đại quân này."
Vương Thần hướng Diệp Lâm nhẹ nhàng gật đầu nói, Diệp Lâm cũng gật đầu với hắn, coi như chào hỏi.
"Công tử, đây là tôn tử của ta, Vương Thần, con đường sau này do hắn phụ trách, quyền chỉ huy của nhánh đại quân này đều nằm trong tay ngươi, Vương Thần coi như là trợ thủ của ngươi."
"Có bất cứ ý kiến hay m·ệ·nh lệnh gì đều có thể phân phó hắn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận