Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 1368: Một bước sai, từng bước sai

Chương 1368: Một bước sai, từng bước sai
Nhìn thấy trạng thái của lão hòa thượng như vậy, Diệp Lâm lập tức đau đầu vô cùng. Người này hiện tại đã dần dần bắt đầu nghi ngờ mình, nếu cứ tiếp tục như vậy, lão già này sẽ tọa hóa mất. Bản thân tu Phật, nhưng sâu trong nội tâm đã sinh ra nghi ngờ đối với Phật, nghi ngờ con đường mình đang đi. Với tình huống đó, tu cái rắm gì nữa, không khéo sẽ trực tiếp tọa hóa tại chỗ.
Con đường tu luyện hung hiểm vô cùng, một bước đi sai, từng bước đi sai, mà chẳng có con đường nào để quay lại cả. Còn cái gọi là tán công trùng tu, càng là lời nói vô căn cứ. Càng đến giai đoạn cuối, tuổi thọ đều là nhờ tu vi chống đỡ, một khi tản tu vi, ngươi sẽ lập tức biến mất khỏi thế giới này. Tu vi tản đi cũng đồng nghĩa thọ nguyên đi đến hồi kết. Nếu không tán công có thể quay trở lại lúc còn trẻ thì thế giới đã loạn rồi, một cường giả vô thượng khi thọ nguyên cạn, tán công trùng tu thì lại có thêm vô số năm tuổi thọ. Như vậy thì không còn cái gọi là sinh lão bệnh tử nữa.
“Không thể thành tiên? Ai nói không thể thành tiên? Ngươi cho rằng vừa rồi ta đưa vào cơ thể ngươi là cái gì? Ngươi thử cảm nhận lại xem.” Diệp Lâm lập tức lên tiếng, hắn muốn kéo tâm tư của lão già này trở lại, một lần nữa đắp nặn cho lão thứ gọi là hy vọng. Chỉ cần có mục tiêu để theo đuổi thì sẽ hành động. Một cánh cổng thành tiên vậy mà lại ảnh hưởng đến cường giả của thế giới này lớn đến vậy. Thực lực của lão hòa thượng này, theo dự đoán của Diệp Lâm, tối thiểu phải nằm trong top 10 của Huyền Hoàng đại thế giới. Một cường giả như vậy mà suýt chút nữa chọn tọa hóa tại chỗ. Điều này thật đáng sợ, tâm cảnh của đám lão già này cứng như tường đồng vách sắt, nhưng đồng thời, một khi tìm ra nhược điểm thì lại yếu ớt vô cùng. Chỉ vài câu nói mà suýt khiến một cường giả vô thượng tọa hóa, thử hỏi còn ai?
“Đây là... tiên khí?” Cảm nhận được thứ Diệp Lâm đưa vào trong cơ thể mình, lão hòa thượng kinh ngạc, tiên khí, thứ này hắn biết, hắn từng cần qua. Nhưng dù thế nào đi nữa, tiên khí một khi đi vào trong cơ thể, không lâu sau đó sẽ tự tản đi. Xác phàm làm sao có thể chịu đựng được tiên khí? Xác phàm như một chiếc nồi sắt đầy lỗ thủng, đổ bao nhiêu nước vào thì cuối cùng cũng chảy hết.
“Đương nhiên rồi, ta là một vị tiên, một vị tiên chân chính. Sở dĩ ta làm vậy là muốn nói cho ngươi biết, thế giới này vẫn thực sự có tiên tồn tại.”
“Thế giới này có thể thành tiên, và ta có pháp để thành tiên trong tay.” Diệp Lâm khoanh tay đi vòng quanh lão hòa thượng, giờ phút này, Diệp Lâm giống như sư phụ của lão hòa thượng, còn lão hòa thượng thì giống như một học sinh tiểu học khiêm tốn thỉnh giáo.
“Thành tiên, làm sao thành tiên? Xin chỉ dạy ta.” Lão hòa thượng ánh mắt sáng rực nhìn Diệp Lâm. Ông đã sớm nhận thấy Diệp Lâm không đơn giản, nhưng từ đầu đến cuối, ông không hề nghĩ đến việc Diệp Lâm liên quan đến tiên. Chẳng phải chuyện đó rất vô lý sao? Tuy rằng Cửu kiếp Tán Tiên không thể bước ra ngoài, nhưng nhờ thủ đoạn che chắn đặc thù vẫn có thể ngắn ngủi di chuyển trong thế gian.
“Chỉ bằng vài câu nói mà muốn ta truyền cho ngươi pháp thành tiên? Ngươi là cái thá gì?” Diệp Lâm không chút do dự phản bác, nghe vậy, sắc mặt lão hòa thượng cứng đờ, ông bị câu nói của Diệp Lâm làm cho nghẹn lời.
“Tập hợp toàn bộ lực lượng của Tây Châu, nghe theo ta chỉ huy, đến thời điểm thích hợp, ta sẽ mở thông đạo giữa Tây Châu và Trung Châu, đến lúc đó, ngươi hãy dẫn dắt Tây Châu bước vào Trung Châu, chém g·i·ết t·h·iên ma vực ngoại.”
“Và đến lúc đó, ta sẽ tự nhiên truyền cho ngươi pháp thành tiên, như thế nào?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận