Cơ Duyên Của Ngươi Rất Tốt, Ta Vui Lòng Nhận

Chương 3294: Con đường vô địch - trong ngoài không đồng nhất

Vân Phong cứ thế lặng lẽ đi theo sau hai người. Một người là đại diện cho nửa Ma vực, tu sĩ Chân Tiên vô địch, giờ đã bước vào Thái Ất Huyền Tiên. Một người là nhân vật truyền kỳ chiếm giữ Thiên Kiêu Bảng mấy ngàn năm, Lý Trường Sinh, hai người này đi cùng nhau theo lý mà nói tất nhiên sẽ giao chiến. Hiện tại không đánh nhau là vì còn có ngoại địch vây quanh. Diệp Lâm theo Lý Trường Sinh đi đến trước một đại lục rộng lớn, đại lục này mênh mông vô bờ, trên đại lục chỉ có một tòa cung điện cực kỳ hùng vĩ. Xung quanh cung điện, từng bóng người qua lại, trông rất bận rộn. “Nơi này là Chiến Thần điện, nơi mọi người cùng nhau xây dựng để mở rộng giằng co trường kỳ với những kẻ xâm nhập kia. Diệp Lâm đạo hữu, mời.” Lý Trường Sinh khẽ giải thích, Diệp Lâm chắp tay bước lên cái gọi là Chiến Thần điện. Hai người cùng nhau đi trên con đường lát đá bạch ngọc, Vân Phong thì nghiêm chỉnh đi theo sau lưng. “Không biết lần này Diệp Lâm đạo hữu có thể mang đến bao nhiêu tu sĩ Thái Ất Huyền Tiên? Không dám giấu Diệp Lâm đạo hữu, bên ta hiện tại thiếu người, vô cùng thiếu người.” “Nếu không có thêm huyết dịch mới xuất hiện, e là chúng ta cũng không cản nổi những tên kia xâm lược.” “Từ khi những tên kia biết Diệp Lâm đạo hữu bước vào Thái Ất Huyền Tiên, bọn chúng càng như điên cuồng, chém giết với chúng ta.” Đi trên con đường bạch ngọc trước Chiến Thần điện, Lý Trường Sinh như than khổ, liên tục không ngừng nói với Diệp Lâm. Còn Diệp Lâm thì nhìn khắp đại lục, phía sau đại lục này là trung tâm vực của Ma vực, thì ra nơi đây là chiến trường tuyến đầu. Những Thái Ất Huyền Tiên này đã lập Chiến Thần điện ở nơi đây, ngăn toàn bộ đám người xâm nhập cảnh giới Thái Ất Huyền Tiên ở bên ngoài trung tâm vực, để tránh những kẻ đó lọt vào trung tâm vực tùy tiện ra tay với tu sĩ Chân Tiên. “Lần này khó nói, hiện tại chỉ có một mình ta bước vào Thái Ất Huyền Tiên, những người còn lại có lẽ còn đang trong quá trình đột phá.” “Nhưng ta cam đoan, những người kia một khi đột phá Thái Ất Huyền Tiên chắc chắn sẽ đến đây.” Nghe Diệp Lâm cam đoan, Lý Trường Sinh trong lòng thở phào nhẹ nhõm, như vậy cũng tốt. Uy thế của Diệp Lâm ở cảnh giới Chân Tiên không có chút khác biệt nào, hiện tại Diệp Lâm đã đến, vậy tiếp theo mình sẽ nhận được sự hỗ trợ liên tục không ngừng. Áp lực như vậy cũng có thể giảm đi đáng kể. Tuy hắn rất mạnh, toàn thân mang đầy vẻ truyền kỳ, nhưng hắn dù mạnh đến đâu cũng chỉ là một người. Suốt bao năm qua, hắn đã mệt mỏi lắm rồi, mỗi lần đều là một mình hắn chống đỡ ba, thậm chí bốn kẻ xâm nhập cùng cảnh giới, đã sớm mệt nhoài, không có thêm người mới hỗ trợ thì hắn đến chạy. Diệp Lâm theo Lý Trường Sinh đi vào trong Chiến Thần điện. Chiến Thần điện rất trống trải, vô cùng rộng lớn, dưới chân là một mảnh thảm đỏ, thảm đỏ kéo dài đến vị trí phía trước nhất, phía dưới vương tọa chí cao vô thượng. Hai bên thảm đỏ đặt từng chiếc ghế, không nhiều không ít là tám mươi ba chiếc, mỗi ghế đều có tên tương ứng. Ngoài ra, trên các bức tường bốn phía của đại điện còn sừng sững những bức tượng cao lớn uy vũ. Các bức tượng đều rất nguy nga, mỗi tượng mang vẻ mặt uy nghiêm, trước các bức tượng có một bức tượng hoàn toàn bằng vàng ròng, bức tượng này chính là Lý Trường Sinh đứng bên cạnh Diệp Lâm. “Nơi này là Chiến Thần điện, là nơi chúng ta họp và nghỉ ngơi.” Lý Trường Sinh chắp tay đi phía trước, lần lượt giới thiệu với Diệp Lâm. “Lúc trước, số lượng Thái Ất Huyền Tiên của chúng ta khoảng chừng tám mươi ba vị, sau đó lần lượt có ba người vẫn lạc, về sau lại có Diệp Lâm đạo hữu trợ giúp, nên hiện tại nhân số của chúng ta có tổng cộng tám mươi bốn vị.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận